Hôm nay Tư Nam cảm thấy kì lạ, cảm giác như bị ai đó nhìn đến lạnh sống lưng. Kể cả lúc đang trong giờ học, cậu cũng không cảm thấy thoải mái tẹo nào. Nhìn qua khung kính cửa sổ, phản chiếu trong đó là khuôn mặt của Đại Huy, ánh mắt cậu ta đang nhìn chằm chằm vào Tư Nam.
Có vẻ như việc cậu nói đến 2 chữ “Hắc Thủ” đã khiến cho thân phận cậu đang dần từng chút bại lộ. Tư Nam tự nói chính mình vì sao lại ngu ngốc đến vậy, những thông tin tuyệt mật này không thể nói bừa phứa ra được. Cũng chỉ vì lúc đó cậu đang quá tức giận, không làm chủ được chính mình, thành ra lại tự cao tự đắc nói về Hắc Thủ.
Không biết chừng Đại Huy có phải người trong bang phái nào của thegioingam không? Nếu đúng là như vậy thì ca này khó đây. Không kẻ nào thuộc thegioingam đều là người tốt cả, là kẻ xấu của xấu xa, có khi Đại Huy đã từng để tay nhuốm máu cũng nên.
“Tôi biết cậu đang nghĩ gì, Tư Nam.” – “Cậu nghĩ tôi là thành viên của thegioingam.”
Đại Huy vừa nhìn Tư Nam vừa nghĩ - “Và tôi cũng chung suy nghĩ như cậu. Cậu thực ra đang có âm mưu gì? Nếu cậu đến trường này với mục đích giết ai đó, đừng hòng tôi bỏ qua.”
…
“Nay kiếm được bao nhiêu rồi.”
“Chả khá khẩm gì, bọn năm nhất dạo này đếch còn đi bộ nữa, chúng nó nhờ ông bà già đèo đi học rồi.”
Một đám học sinh năm cuối của trường công nghiệp, một ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-trung-sinh/2883476/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.