Giang Huỳnh lại vực dậy một lần nữa, hắn nhìn Tư Nam đang đứng trơ trọi mà cứ ngỡ là một con gozilla đang hừng hực sát khí.
Biết rằng đấu tay đôi với Tư Nam bây giờ chỉ có rước họa vào thân, Giang Huỳnh rút trong túi khẩu súng, Kang phát hiện lập tức hét lên cảnh báo Tư Nam.
*Đoàng*
Nòng súng đã xì khói, Giang Huỳnh trừng mắt nhìn nhưng lạ thay, Tư Nam đã dịch sang chỗ khác. Tuy nhiên, bàn tay trái của cậu đã mất một ngón.
Ngón tay áp út bị lìa khỏi tay văng ra xa, máu từ đó chảy xuống lòng bàn tay. Tư Nam nhìn bàn tay nhưng khuôn mặt đó vẫn cứ dửng dưng vô cảm, kể cả có đau đớn cậu cũng không nhăn mặt. Như thể cậu chẳng quan tâm việc mình có bị làm sao hay không.
Giang Huỳnh nhìn trợn con ngươi, chĩa súng nã thêm viên nữa, nhưng ngay tức khắc Tư Nam thoắt biến, Giang Huỳnh hơi bất ngờ vội giơ súng làm phòng thủ, nhìn xung quanh thấy bóng dáng Tư Nam cứ thoắt ẩn thoắt hiện.
Lúc ở chỗ này lúc ở chỗ kia khiến hắn có phần hơi ngứa mắt, vội gào lên rồi bắn loạn xạ. Cứ chỗ nào Tư Nam đặt chân là viên đạn găm ngay chỗ đó.
Sau một hồi, nòng súng đã nóng xì khói ra, cả vũ trường đều im bặt. Giang Huỳnh cẩn thận cảnh giác liếc con mắt ra từng phía.
Hắn thấy một vài bóng đen cứ thoắt ra chỗ này rồi biến mất chỗ kia. Chỉ lập lờ hình bóng đủ khiến Giang Huỳnh tức điên lên.
"Mẹ kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-trung-sinh/2883412/chuong-35.html