Hạnh phúc là cảm nhận được khi ở cạnh anh
Hai ngày sau đó tôi phát sốt, Diệp Phi vẫn ở lại biệt thự chăm sóc tôi, anh ân cần chăm sóc tôi thật tốt, cứ khi mở mắt tôi sẽ lại thấy anh nắm lấy tay tôi và ngục đầu cạnh giường tôi, hình ảnh của anh khi ấy làm tôi nhớ mãi.
Sáng hôm nay khi tôi thức giấc...anh đã không còn ở bên tôi...tôi chẳng buồn mà nghĩ bâng quơ nữa. Hẳn là anh còn nhiều việc để làm, vệ sinh, thay đồ rồi bước xuống nhà cùng mọi người ăn sáng. Ai nấy đều quan tâm, hỏi han tôi đủ điều, tôi tươi cười đáp lại.
- Em ăn hết bát cháo đi, sáng nay Diệp Phi dậy sớm nấu cho em đấy! Công ty cậu ta có việc nên không thể ở lại được.
- Vâng
Kì Băng thúc giục tôi ăn hết bát cháo rồi uống thuốc, tôi hiểu tình trạng hiện nay của mình chỉ là vừa qua cơn sốt, nếu không chăm sóc kĩ lại ngã lăn ra bệnh thì biết làm thế nào?
Ăn xong ai nấy vào việc của mình, tôi quay trở lại phòng, tôi ngồi co ro dưới đất cạnh chiếc cửa sát đất hướng về phía biển. Sóng cuộn dữ dội, những hạt mưa vẫn tí tách rơi, tôi có cảm giác mưa đang dần nặng hạt hơn.
Tôi nhấc chiếc điện thoại dưới sàn nhà lên bấm một hai phím, trên màn hình hiển thị số điện thoại nhà của tôi, tôi chỉ muốn ba mẹ an tâm một chút vã lại tôi cũng muốn nghe về tình hình của hai người họ.
Lúc cúp máy tôi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-tim-anh/2724104/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.