Dương Thạc tắm xong bước ra ngoài thì thấy Kì Băng mặc chiếc váy ngủ đứng ngoài ban công, vốn đã định đi ngủ nhưng cứ chợp mắt lại nghĩ đến việc đó thì chã còn giấc ngủ nào ngon lành nữa.
Từ phía sau hơi ấm của cánh tay Dương Thạc truyền qua eo cô khiến mạnh cảm xúc của cô bỗng chốc ngắt quãng,cô quay người lại đối diện với khuôn mặt anh tuấn của anh.
Phải chăng ánh trăng cũng như họ cố tình chiếu lên từng góc cạnh trên khuôn mặt anh để lộ ra vài đường nét mơ hồ mệt mỏi. Cô yêu khuôn mặt này...nhưng không yêu cảm xúc ẩn sau nó...nó làm người cô yêu thiếu đi sức sống.
Kì Băng quàng tay ôm lấy thắt lưng anh, trong hơi ấm của anh cô cảm nhận như mình luôn được che chỡ, trong nhịp tim đập vang ở lòng ngực anh cô cảm nhận được như mình đang được cổ vũ.
Anh vỗ vỗ lên tấm lưng mảnh khảnh của cô rồi hai tay giữ lấy vai cô phũ xuống một nụ hôn nhẹ nhàng. Cảm giác môi chạm môi của hai người không còn xa lạ nhưng vào lúc này, dưới ánh trăng, ngọn gió nụ môi có vẻ kích tình hơn.
Khi lưỡi anh tiến sau vào khoan miệng cô, chiếc lưỡi nhỏ xinh chạm vào lưỡi anh mơ hồ quấn lấy nhau. Có vẽ như nụ hôn càng chậm lại càng làm hai người họ trở nên hưng phấn, mọi thứ diễn ra mỗi lúc một nhanh...không khí nóng lên trông thấy.
Khi Dương Thạc đặt cô xuống giướng vòng tay của họ vẫn chưa rời nhau, nụ hôn có sức nóng bỏng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-tim-anh/2724058/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.