- Chị có hạnh phúc không, khi ở bên hắn ta? Có thật sự thật sự hạnh phúc?
. . .
- Hạnh phúc, A, trước kia hay bây giờ chị đều hạnh phúc.
___________________________________________________________________
Hình như tiếng của anh ấy ngày càng gần, mình rõ ràng có thể cảm nhận được, Hưng... anh ở đâu? Khuôn mặt nhỏ nhắn đã nhuốm đầy sư ̣lo lắng, nó lo sợ, sợ rằng nó sẽ mất Hưng, mất đi người mà nó yêu quý.
- Ken ơi! Anh ở đâu, trả lời em đi! Ken ơi! Anh lên tiếng đi mà.
Đáp lại nó chỉ là một khoảng không vắng lặng, một màu đen u tối bao trùm. Nó bỗng cảm thấy hơi sợ, rồi lại chợt nhận ra, nó có bao giờ sợ những chuyện này? Hình như kể từ khi nó mang trong mình một sinh linh, nó gần như sợ rất nhiều chuyện, sợ mất rất nhiều thứ, cũng gần như không thể nào bình tĩnh được nữa.
Hơi nhè nhẹ với tay ra sau, gọi nhỏ:
- Anh Thắng, anh có thấy chỗ nào không?
Nhưng tay nó chỉ chạm vào khoảng không vô định, cũng không có tiếng ai trả lời nó. Nó hơi quay đầu, nhẹ lên tiếng:
- Anh Thắng?
Đổi lại chính là một màu đen u tối bao trùm. Đến lúc này nó mới chợt nhận ra, khi nãy chạy đi nó đã bỏ anh lại mất. Trong lòng bỗng cảm thấy rất có lỗi, người ta vì lo lắng mà đi theo mình, mình vì người con trai khác mà bỏ người ta lại, hình như có hơi quá đáng.( Quá quá đáng đấy chị :3). Hơn nữa ở đây không an toàn, không biết anh ấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-tieu-thu-1-xin-chao-sieu-trom/1149170/chuong-50.html