Sáng hôm sau, nó dậy từ sáng sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng cho những người kia. Khi bọn họ đến đã thấy nó đặt món cuối cùng lên bàn, một bữa sáng đầy thịnh soạn. Anh hơi bất ngờ song đã nhanh chóng bị sự lo lắng chiếm hết, liền nhanh chân đi lại, đỡ lấy dĩa thức ăn từ trong tay nó, cất giọng đầy trách mắng:
- Thân thể đã như thế, em còn muốn đi lung tung, cấm, cấm triệt để, không có cho em làm mấy thứ này!
Nó nhìn anh trách mắng mà chẳng cảm thấy sợ chút nào ngược lại trong lòng càng thêm ngọt ngào, một người anh như thế này, biết kiếm ở đâu? Nó nghe anh nói như thế, bật cười:
- Cách anh nói thật giống Hưng.... Nhưng mà nghĩ đến Hưng em lại nhớ ra, anh ấy từ hôm qua đến giờ nói đi là đi luôn gọi điện nói một tiếng cũng không thèm. Quá đáng thật.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi xị xuống như quả bóng bị xì hơi, nhìn mà thấy thương. Nhưng rất nhanh sau đó, nó lại ngẩng mặt lên nói:
- Thôi, cứ kệ anh ấy. Chúng ta ăn thôi!
Nói xong nó kéo mọi người lại bàn ăn, nhiệt liệt quảng cáo cho món ăn của mình. Mọi người từ lúc nghe nó nhắc đến Hưng, ai nấy trong lòng đều dâng lên cảm giác buồn thay cho nó. Cư nhiên ai nấy đều nhanh chóng khôi phục thần sắc, tránh để nó phát hiện. Phụ nữ có thai thường không nhạy cảm đến mức có thể nhận ra được sự khác thường đó đâu.
Rất nhanh bữa ăn sáng kết thúc, mọi người đều ra ngoài phòng khách ngồi hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-tieu-thu-1-xin-chao-sieu-trom/1149168/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.