"Hắn sẽ không thương tổn ngươi, nhưng hắn vẫn luôn lừa gạt ngươi!" Một giọng nói thanh triệt như ngọc từ phía sau truyền đến, sát thủ tiên sinh xoay người lại nhìn... thiếu niên một thân vải thô màu lam bước ra từ trong đám người. 
Quần áo trên người thiếu niên có chút bạc màu, nhưng thần khí vẫn rất mạnh mẽ, hắn búi tóc cao cao... dùng một cây trâm gỗ quấn lại. 
Bộ dáng thiếu niên kia không giống người thường, trông càng giống kỳ nhân dị sĩ hơn! 
Tiểu mỹ nhân nhận ra người nọ, khuôn mặt nhỏ lập tức trắng bệch. Bởi vì, tiểu mỹ nhân có quen người nọ... 
Y thấp thỏm không yên, khẩn trương nắm chặt tay, móng tay bén nhọn đâm vào da thịt, đâm y đến tê dại. 
Sát thủ tiên sinh nhìn về phía vị kỳ nhân dị sĩ kia, suy tư vài giây, sau đó cong khóe miệng cười nói, "Ngươi là đạo sĩ?" 
Thiếu niên gật đầu, thanh kiếm gỗ đào sau lưng hắn đủ để nói rõ hết thảy. 
"Lời ngươi vừa nói là có ý gì...?" Sát thủ tiên sinh đối mắt với thiếu niên. 
Nếu tên đạo sĩ thúi kia thật sự nói ra... Tâm tình tiểu mỹ nhân cuồn cuộn, giờ khắc này, y cố gắng làm tốt rất nhiều chuẩn bị. 
Ánh mắt thiếu niên lướt qua hư không, cái liếc mắt này, đủ để cho sát thủ tiên sinh minh bạch, đạo sĩ này nhìn thấy tiểu mỹ nhân. 
"Con quỷ phía sau ngươi không phải là tiểu quỷ tầm thường... Trước khi chết, hắn bị người đóng huyền hồn đinh lên người, đinh dài một thước, đóng trụ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-tien-sinh-va-tieu-my-nhan/3433704/chuong-12.html