Trời đêm. Trong đêm tối một bóng đen nhỏ bé di chuyển chậm rãi trên cánh đồng. Di chuyển chầm chậm, chầm chậm. Trời lất phất hạt mưa phùn lạnh lẽo càng làm cho cái bóng đen ấy mờ mờ ảo ảo, âm thanh réo rắc, thi thoảng lại tiếng "phù hờ."
Hiện tượng này diễn ra mấy tuần nay rùi, người ta gói nó là bóng ma đường đen "ở đó có ma", phần lớn người ta đều tin vào điều đó bở ở cái nghĩa trang này chỉ có ma mới dám sống. Những người đi qua con đường này đều chạy một mạch, thi thoảng còn có vài người giẫm nhầm phải hố lộn cổ nhào xuống sông, điều đó càng làm cho những tin đồn càng trở lên xác thực.
Bờ môi nứt nẻ, tóc tai quận bó lại từng cục, quần áo rách rưới đen ngòm, đặc biệt đôi mắt sâu hoắm lại, cả thân hình nó đen ngòm khiến cho đôi mắt đấy trở lên đáng sợ hơn bao giờ hết. Nhìn đôi mắt đấy làm người ta cảm tưởng như là nó đến từ địa ngục vậy. Đúng thế, Cuộc sống của nó hiện tại có khác gì cái địa ngục đâu chứ, đến ngay cả hôm nay là ngày nào, tháng nào, năm nào nó không biết. Trong đầu nó trống rỗng, thế giới trong con mắt giờ đây dường như chỉ có một màu đen ảm đạm vậy, màu đen của đêm, của rét, của mưa, của đói và của máu. Cả cơ thể toàn những vết xây xát, máu đã ngừng chảy để lại những vết sẹo chằng chịt cũ và mới cứ đan xen vào nhau không khác gì vừa trải qua những cuộc chiến trường kì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-tien-chinh/2746300/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.