Đêm đen như mực, trong bóng tối, mưa to điên cuồng từ trên bầu trời trút xuống, tiếng mưa rơi đập vào lều vải như tiếng pháo nổ ầm ĩ, ngồi nói chuyện cách xa nhau một chút là không thể nghe được rõ ràng. Bất quá tiếng cãi vã hỗn loạn vẫn xuyên qua màn mưa truyền tới từ một chỗ cách đó không xa.
"A... Buông tay... đừng mà..."
"Con mẹ nó... Không được nhúc nhích, coi chừng ta làm thịt ngươi..."
"Đao ca, đừng làm vậy, nhà của nàng..."
"Nhà thì thế nào, lão tử..."
"Hôm nay vẫn chưa an toàn... Hay là chờ thêm hai người nữa lại..."
Cẩn thận giãy dụa thân thể, Linh Tĩnh dán chặt vào người Gia Minh, nhè nhẹ run rẩy, trong bóng tối, nước mưa từ đỉnh lều vải thấm vào, ngay cả đang giữa mùa hè cũng khiến người ta cảm thấy rét lạnh.
"Gia Minh, bọn họ muốn làm gì chị Nhã Hàm..."
"Ặc."
Gia Minh suy nghĩ một lát rồi lắc đầu giả ngu,
"Không biết... Yên tâm, không có chuyện gì."
Trong lều hai đứa trẻ đang ở không có bất kỳ vật gì, tay chân đều bị dây thừng trói chặt, ít nhất nhìn qua cũng có thể lấy tư thế này ôm ấp lấy nhau. Thử qua độ chặt chẽ của dây thừng, Gia Minh nheo đôi mắt lại.
Dây trói như thế, muốn thoát ra thực sự rất đơn giản, chỉ là nếu như lúc này xông qua, trên tay bọn hắn vẫn còn một con tin, trên người mình lai không có vũ khí, thân thể cũng chưa luyện được đến mức quá mạnh mẽ, có thể ẩn giấu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-quy-an/2815978/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.