Trong phòng bệnh yên tĩnh, tao nhã.
Hơi nhúc nhích thân thể một chút, Gia Minh cảm giác mình lúc này giống như một cái bánh chung, đương nhiên, cũng không cần tủi thân vì bên trong căn phòng, trên chiếc giường bên cạnh có người còn giống cái bánh cưng hơn hắn, nếu đối phương muốn xuống giường thì ngay cả y phục cũng không cần phải mặc vì từ trên xuống dưới đã bị bít kín.
Đương nhiên, đây chỉ ví dụ. Gia Minh nghĩ thầm: Lão già kia quả thật là biến thái, đánh tới nổi hai chân của thiếu nữ người ta cũng phải quấn băng .
"Gia Minh, tớ tới rồi, hôm nay tớ vừa mới mua được một túi quýt đóng hộp, cậu ăn một miếng nào, há mồm, aaaa -- "
"Nghe nói trong đồ hộp có chất...."
"Bảo cậu ăn thì cậu cứ ăn đi! Không được nói nữa!"
"Ác..."
Miệng hắn vừa bị nhét một trái quýt vào, nói:
"Tốc độ thay đổi sắc mặt của cậu thật là nhanh, có phải là cậu đã học nghề của sư phụ Tứ Xuyên?"
"Cậu muốn bị đánh sao."
Sa Sa cười vung lên tay, sau đó Gia Minh bị khuất phục trước dâm uy của cô nên không dám mở miệng nói chuyện nữa mà chỉ thành thật ăn quýt.
"Được rồi, Sa Sa, sau hôm nay cậu tới sớm vậy? Cậu không đi học ư?"
Một lát sau hắn mở miệng hỏi.
"Hôm nay trường học tổ chức thi đấu cuộc thi đọc diễn cảm, cậu đã quên rồi sao?"
Sa Sa cười cười cầm cái *** còn lại một nữa đi tới, Gia Minh lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-quy-an/2815925/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.