Đinh Thừa Phong định dời đi, trở về vị trí của mình bỗng nhiên cổ tay bị giữ lại.
Hắn đưa mắt nhìn cô gái, sau đó lại nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang cố níu giữ mình lại.
Khoé môi của hắn bất giác cong lên, để lộ một nụ cười nhạt.
"Sao vậy? Ngủ đi!"
Bạch Tú Sa lắc đầu, tỏ ý bản thân mình không ngủ được.
Đinh Thừa Phong nghĩ ngợi một lúc, sau đó hỏi cô gái.
"Em không ngủ được sao?"
Bạch Tú Sa nhìn người đàn ông, sau đó gật đầu một cái.
Dù sao đã trải qua một cơn ác mộng, đến khi tỉnh dậy liền không có cảm giác muốn ngủ tiếp.
Cô bây giờ cần một người bên cạnh để tâm sự cùng mình.
Nhưng Tiểu Nhiên, cô ấy còn phải ngủ, không thể đến an ủi cô được.
Bây giờ chỉ còn lại người đàn ông, một người chồng trên danh nghĩa đang bên cạnh cô, nhưng cô lại không biết bản thân mình nên mở miệng nói chuyện hay là tiếp tục im lặng như mọi khi.
Đinh Thừa Phong cảm thấy cô gái có chút hứng thú, hắn nửa ngồi nửa quỳ xuống cạnh giường, hai tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.
"Vậy anh thức cùng em nhé, có được không?"
Cô gái lại lắc đầu, tỏ vẻ có chút ái ngại.
"Hay là anh kể chuyện cho em nghe? Em có thích nghe chuyện hài không?"
Lắc đầu lần lần thứ sau, đó đó đến lần thứ ba, từ chối mọi để nghị mà người đàn ông đưa ra.
Đinh Thừa Phong bất lực mà chửi thầm trong lòng.
Mẹ kiếp! Đúng là khó chiều mà!
"Vậy... anh hát cho em nghe?" Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-o-re/425389/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.