Nói xong, hắn chui người gọn vào trong chăn, để cho cô gái đứng hình người.
Bạch Tú Sa đưa tay lên chạm nhẹ vào gò má mình, chỗ đôi môi mỏng của người đàn ông vừa chạm vào.
Bất giác, cô không tự chủ được mà mỉm cười một cái.
Nằm xuống chiếc giường mềm mại, trằn trọc không ngủ được.
Đêm nay không còn một mình cô lẻ loi trong căn phòng này, còn có thêm một người khác.
Bạch Tú Sa nhìn về phía di ảnh của người mẹ đang đặt trên chiếc tủ gỗ nhỏ kê gần đầu giường, tromg đầu thầm nói.
"Mẹ à, mẹ thấy anh đó đang thật lòng hay giả vờ?"
"Con gái của mẹ đã lấy chồng rồi! Nhưng lấy một người mà con chưa từng yêu, chưa từng hẹn hò."
"Mẹ thấy hôn nhân của con có nực cười không? Tất cả cũng do ông nội mà ra..."
"Ông rất thương con, sợ sau khi ông mất con sẽ cô đơn không ai chú ý đến, nên ông đã tìm ra một người đàn ông tốt để làm chồng con."
"Nhưng mẹ ơi, làm thế nào để con mở lòng với anh ấy đây?"
"Con rất sợ..."
Bạch Tú Sa thở dài một hơi, trong lòng có chút buồn phiền.
Cô nằm nghiêng sang một bên, nhìn về phía người đàn ông đanh nằm cuộn tròn trong chăn.
Cô đang suy nghĩ, làm thế nào để mình yêu được người đó.
Cô từ trước chưa từng rung động trước một ai đó.
Nghĩ không ra, cô đành nhắm mắt lại, tâm trạng tịnh tâm. Nhưng chưa đến vài giây cô lại mở mắt ra.
Hôm nay trăng tròn sáng tỏ, chắc mình không gặp ác mộng đâu nhỉ.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-o-re/425387/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.