Mẹ kiếp, mấy bọn chó má không biết tự lựa sức mình này.
Ông đây cũng có lòng tự tôn của mình, cũng biết giữ thể diện cho chính mình.
Đinh Thừa Phong thầm rủa trong lòng, chó mà không biết trời cao đất rộng là gì! Nếu như không phải bố mày vì trả thù cho gia tộc thì lũ cho khốn khiếp không có não như chúng mày cũng đéo có cửa chọc ngáy đến thân phận đâu!
Song, hắn hít một hơi thật sâu để giữ cho tâm trạng bình tĩnh hơn, nếu như mà không đè nén đi cơn lửa giận trọng lòng, e rằng trong cái nhà này sẽ xảy ra án mạng chỉ trong một tích tắc.
Nhẫn nhịn đi! Mày vẫn còn nhiều thời gian lắm! Cứ để bọn họ lăng mạ đi, sau này tính sổ sau.
Quân tử trả thù mười năm chưa muộn.
Đời còn dài mà trai còn trẻ, hắn tội gì mà gây hình tượng xấu trong mắt của ông cụ.
Bây giờ hắn đã được ông cụ tin tưởng, dù những lời nói không mấy tốt đẹp kia cũng không đủ để Bạch Long Đức suy xét lại.
Bạch Long Đức từ đầu đến cuối nhẫn nhịn hai thằng cháu bất hiếu ăn nói bất chính này, ông tức giận, bàn tay già mang theo nếp nhăn nheo đập mạnh xuống mặt bàn.
"Còn dám náo loạn?"
Ông trừng mắt về phía hai người, hận không thể dùng ánh mắt này siết chết hai thằng nghịch tử não ngắn kia.
"Đây không phải chuyện để hai thằng nghịch tử chúng mày xen vào. Còn không mau đi làm việc của mình? Lại còn ở đây so đo với em rể không có tài cán gì sao? Lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-o-re/425381/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.