Chương trước
Chương sau
Kha Nguyệt tiến lên bắt mạch cho Liên Thận, sau đó cười nói: "Độc dược đã được loại bỏ rồi, hiện giờ chỉ cần nghỉ ngơi, uống thêm đan dược bồi bổ là được." Sau đó Kha Nguyệt lấy từ trong tay áo ra một cái bình ngọc đưa cho Tống Hàm.
"Từ giờ, mỗi ngày Cơ Uyển sẽ sang bắt mạch cùng điều dưỡng thân thể cho Các chủ. Nếu chậm nhất chắc khoảng nửa tháng là Các chủ sẽ khôi phục thôi." Kha Nguyệt nhu hòa nói, trên mặt là sự vui mừng không thể che giấu.
"Cảm ơi hai ngươi, nếu không có hai người thì chắc ta đã không ổn rồi." Liên Thận nhìn Kha Nguyệt và Tử Đằng vừa mới từ bên ngoài vào, ánh mắt ông ta là thập phần cảm kích.
"Được giúp cho Các chủ là may mắn của chúng ta, ngài cảm ơn như vậy Cơ Uyển cùng thánh tử thật không dám nhận." Kha Nguyệt cười nói.
Sau đó lại quay sang Tống Hàm dặn dò kỹ lưỡng một hồi mới cùng Tử Đằng ra về.
Sau khi về đến nơi, Kha Nguyệt không về phòng của mình luôn mà theo Tử Đằng đến chỗ của chàng. Cho mọi người lui hết ra bên ngoài, lúc này Kha Nguyệt mới nói: "Đằng, chàng có thể viết thư cho Tử Duệ được rồi đó."
Tử Đằng gật đầu, hiện giờ cách ngày đại tế kia còn một tháng nữa. Trong một tháng này những nhân lực ở bên ngoài phải chuẩn bị thật tốt, như vậy mới không có sơ hở.
"Nguyệt Nhi, chuyện Cẩm Tín Thạch nàng phải cẩn thận, nếu không hắn ta sẽ nghi ngờ nàng. Liên Thận không giống Tống Hàm, hắn đã sống nhiều năm cộng thêm tính hắn không dễ dàng tin người. Cẩm Tín Thạch này nếu không thể lấy về cũng không cần gấp. Dù sao ta cũng đã lưu lại một tia linh lực của ta bên trong người hắn. Dù hắn có muốn triệu hồi Cẩm Tín Thạch cũng sẽ không làm được gì cả. Dù có làm được gì, không phải ta cũng áp chế được Cẩm Tín Thạch hay sao?" Tử Đằng ôm Kha Nguyệt đặt nàng lên đùi mình, hôn lên chóp mũi Kha Nguyệt một cái, ôn nhu nói.
"Đằng, ta biết chàng lo cho ta, chàng yên tâm, chuyện Cẩm Tín Thạch ta sẽ cẩn thận. Dù chàng đã lưu lại linh lực trong người Liên Thận, nhưng chỉ có thể kìm chế Cẩm Tín Thạch trong vòng 1 khắc. Nếu trong một khắc đó xảy ra chuyện, vậy thì chúng ta sẽ nguy hiểm." Kha Nguyệt biết Tử Đằng lo lắng cho mình, trong lòng cô rất vui. Nhưng Cẩm Tín Thạch này cô cần phải lấy về được, nếu trong một khắc xảy ra biến cố nào đó, không phải Đằng sẽ gặp nguy hiểm hay sao. Cô không cho phép điều đó xảy ra, cô biết khi áp chế Cẩm Tín Thạch cần rất nhiều linh lực, cô không muốn Đằng phải gặp nguy hiểm như vậy.
Thấy Kha Nguyệt kiên quyết, Tử Đằng cũng không tiếp tục nói nữa. Hắn biết tính tình của Nguyệt Nhi, một khi nàng xác định chuyện gì chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ. Nếu nàng đã quyết định như vậy, hắn sẽ giúp đỡ cho nàng.
"Đằng, áp chế Cẩm Tín Thạch sẽ tốn nhiều linh lực. Một tia linh lực của chàng trong người Liên Thận chỉ có thể áp chế nó trong vòng một khắc, vậy nếu xảy ra chuyện gì. Chàng sẽ gặp nguy hiểm, ta không muốn điều đó xảy ra." Kha Nguyệt hai tay ôm ngang thắt lưng của Tử Đằng, nói ra những điều cô lo lắng.
"Cho nên, ta phải lấy được Cẩm Tín Thạch, nhất định phải lấy được nó." Kha Nguyệt ngước mắt lên, kiện định nói.
"Được rồi, nhưng nàng phải cẩn thận." Tử Đằng gật đầu thỏa hiệp. Hai người nói chuyện thêm một chút nữa rồi Kha Nguyệt cũng quay về phòng của mình. Nơi đây là Tiên Các, cô không tiện ở chỗ của Đằng lâu, như vậy sẽ khiến người khác nghi ngờ.
Trong vòng nửa tháng, ngày nào Kha Nguyệt cũng mỗi ngày hai lần đến bắt mạch cho Liên Thận, mỗi ngày đều đưa đan dược cho Liên Thận uống. Nhưng không ai biết được, mỗi một viên đan dược của Kha Nguyệt đưa lại bỏ mất một loại thảo dược, thay vào đó là một loại thảo dược khác. Thảo dược này bình thường người dùng một lượng nhỏ sẽ không sao, thậm chí còn rất tốt cho sức khỏe. Những một tháng dùng một lần là đủ, còn Kha Nguyệt thì mỗi một viên đan dược lại cho thêm một chút dược liệu kia vào. Khiến cho người uống có cảm giác khỏe mạnh một thời gian, nhưng sau đó chính vì dùng quá nhiều, sẽ gây ra phản ứng ngược, không còn tác dụng tốt như ban đầu nữa. Kha Nguyệt nhẩm tính ngày, nên mỗi lần luyện đan, cô đều cho vào chút ít dược liệu đó, mục đích là để đến gần ngày đại tế, cơ thể Liên Thận sẽ có chút suy yếu.
Liên Thận thấy người mình ngày ngày được điều tiết, tẩm bổ, sức khỏe cải thiện rõ rệt. Đối với Kha Nguyệt cũng là càng ngày càng tin tưởng. Vì vậy, mỗi lần Kha Nguyệt đến bắt mạch, ông ta cùng Tống Hàm đều nói một vài chuyện phát sinh trong Tiên Các cho Kha Nguyệt. Muốn xem xem cô suy nghĩ về vấn đề đó như thế nào. Nghe được Kha Nguyệt nói lên suy nghĩ của mình thì Liên Thân lại càng vui vẻ, vì những gì Kha Nguyệt nói đều rất hợp với ý của ông ta. Vì vậy Liên Thận bắt đầu bồi dưỡng cho cô, ngỏ ý muốn nhận cô làm nghĩa nữ trong buổi đại tế.
Kha Nguyệt nghe Liên Thận muốn nhận mình làm nghĩa nữ thì bất ngờ. Cô có chút không đoán được ý nghĩ của Liên Thận lúc này. Không phải ông ta luôn chờ mẫu thân cô sao, cũng chưa bao giờ nhận nghĩa nữ hay nghĩa tử. Vậy mà với một nữ tử mới gặp có hơn một tháng như cô lại muốn nhận làm nghĩa nữ, không phải ông ta biết được điều gì rồi đó chứ. Kha Nguyệt nghĩ đến khả năng này thì tập trung lại tinh thần, xem xem gần đây cô có làm chuyện gì khiến hắn nghi ngờ hay không. Suy đi tính lại một lượt, Kha Nguyệt thấy dạo gần đây cô án binh bất động, đều không có hành động hay làm gì khác thường, ngay cả Tử Đằng cũng rất ít gặp. Mà mỗi lần gặp cô, Liên Thận đều mang chuyện ít ai biết trong Tiên Các ra nói cho cô nghe, rồi hỏi xem cô suy nghĩ như thế nào về việc đó. Giọng điệu cùng ánh mắt cũng không có bất mãn hay sát ý lại còn là có chút chờ mong nghe suy nghĩ của cô về việc đó. Không lẽ Liên Thận này sau khi khỏe lên, muốn có một nghĩa nữ am hiểu y thuật như cô ở bên cạnh, như vậy sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều. Kha Nguyệt thấy đây chính là lý giải hợp lý nhất cho hành động của Liên Thận thì thả lỏng bản thân một chút. . Truyện Linh Dị
****************
Đại Yên quốc.
Sau nhiều ngày đi đường, Lâm Hi Văn cùng Hàn Tử Siêu cuối cùng cũng về đến hoàng cung của Đại Yên quốc. Trước đó một ngày, Hàn Tử Siêu đã gửi tin về cho phụ hoàng của mình rằng đã tìm thấy mẫu thân cùng muội muội. Cho nên ngay sáng hôm sau, khi lên triều xong, Hàn Vu Quân đã ra ngoài cửa cung đợi mẫu tử Lâm Hi Văn. Hàn Tử Siêu cũng đã cùng mẫu thân về phủ Lâm thừa tướng gặp ngoại công cùng người nhà. Mọi người đều rất vui vẻ, nhưng ai cũng kín miệng. Người Lâm gia biết được Kha Nguyệt đang đối phó với Tiên Các, giờ để lộ ra thì không hay.
Khi thấy chiếc xe ngựa của thái tử tiến gần đến, tâm Hàn Vu Quân chợt run lên. Đợi đến khi chiếc xe ngựa kia đến trước mặt mình. Mành che của xe ngựa được kéo lên, lộ ra khuôn mặt một nữ nhân xinh đẹp. Nữ nhân kia từng bước xuống xe ngựa rồi bước đến trước mặt Hàn Vu Quân, hai mắt đã đẫm lệ, không nói nên lời. Hàn Vu Quân khi thấy nữ tử kia đến cạnh mình thì bất động, mãi đến lúc Hàn Tử Siêu lên tiếng, Hàn Vu Quân mới phản ứng lại, ôm lấy Lâm Hi Văn, hốc mắt cũng đã đỏ lên.
"Văn nhi, nàng cuối cùng cũng đã trở về. Ta tìm nàng lâu lắm rồi, nàng biết không?" Hàn Vu Quân thâm tình nói.
"Thiếp cũng rất nhớ chàng, nhưng là vì gặp một vài biến cố, cho nên hiện tại mới..." Lâm Hi Văn khóc nấc lên nói.
"Đúng rồi, còn Tiểu Nguyệt, nữ nhi của chúng ta đâu?" Lúc này Hàn Vu Quân mới nhớ ra nữ nhi của mình, nhìn xung quanh không thấy Kha Nguyệt đâu thì lên tiếng hỏi.
Lâm Hi Văn cùng Hàn Tử Siêu nghe Hàn Vu Quân nhắc đến Kha Nguyệt thì liền nói Hàn Vu Quân đi vào bên trong rồi nói. Vào đến thư phòng, Hàn Vu Quân cho lui hết người ra. Hàn Tử Siêu cũng kể cho Hàn Vu Quân nghe những chuyện xảy ra ở Đông Nhạc quốc.
Nghe được Nguyệt Nguyệt cô nương vang danh khắp nơi kia lại chính là nữ nhi của mình thì Hàn Vu Quân vừa vui mừng, vừa đau lòng. Là do hắn không bảo vệ tốt Văn nhi cùng nữ nhi, khiến nàng còn nhỏ đã phải bôn ba bên ngoài. Tính tình cứng rắn đến như vậy, không biết nàng đã phải chịu bao nhiêu khổ cực mới có thể có được tính tình đó. Còn vui mừng là vì cũng may, nàng có Phong điện chủ yêu quý, được Vương điện chủ sủng ái. Cũng thật bất ngờ, không ngờ rằng Vương điện chủ chính là hoàng đế của Đông Nhạc quốc.
Nghe đến chuyện của Tiên Các, biết nữ nhi của mình đang đối đầu với Tiên Các. Còn nhờ ông trợ giúp nơi biển xanh kia thì Hàn Vu Quân ngay lập tức truyền lệnh. Tăng cường thêm binh lính nơi gần biển, hợp lực cùng với người của Thiên Điện sang đây. Hàn Vu Quân còn lệnh cho Hàn Tử Siêu đến ven biển để theo dõi tình hình, một khi có chuyện thì ngay lập tức xử lý. Còn về phần của Thiên Điện thì có khoảng 20 sát thủ sang đây để trợ giúp với binh lính của Hàn Vu Quân. Sau khi sắp xếp xong xuôi, đêm hôm đó Hàn Tử Siêu thông qua Phá Vân, lại tạo mộng cảnh đến chỗ của Kha Nguyệt. Mộng cảnh này là để thông báo cho Kha Nguyệt rằng, hắn đã chuẩn bị ổn thỏa nơi đây. Đây cũng là thỏa thuận của hai huynh muội họ trước khi hắn lên đường về Đại Yên quốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.