Nam Bình vương còn chưa kịp vào bên trong đã bị hai đạo thân ảnh đánh ngất rồi lôi đi. Ngay cả hai nữ nhân hắn đang ôm kia cũng bị đánh cho hôn mê bất tỉnh. Kha Nguyệt đứng ở trên cây nhìn thấy một màn như vậy thì lắc đầu ngao ngán: "Một chút cảnh giác cũng không có, không hiểu sao Thuần Vương lại chấp nhận để hắn đi theo bên mình. Đây là một mối họa lớn nha!"
"Tam đệ hẳn là nghĩ rằng, nếu để cho một người như vậy bên cạnh, mọi người sẽ không nghi ngờ gì hắn nữa." Tử Đằng liếc mắt nhìn hai người áo đen kia đang sắp xếp bên dưới.
Khi xong xuôi, họ tiến lên chỗ Tử Đằng và Kha Nguyệt đang đứng, cung kính hành lễ nói: "Chủ thượng, chủ mẫu, chúng thuộc hạ đã xử lý xong xuôi."
"Được, về thôi." Tử Đằng nói, sau đó ôm ngang người Kha Nguyệt vận khinh công đi, hai người áo đen kia cũng mang theo Nam Bình vương rời khỏi chỗ này.
Đến đại lao của Thiên Điện, Tử Đằng để Kha Nguyệt ngồi xuống, rồi mới nhìn đến vị hoàng đệ đang nằm bên kia của mình. Lạnh lẽo ra lệnh: "Tạt hàn băng!"
Kha Nguyệt vẫn yên lặng ngồi xem chuyện. Những người áo đen ở đây thấy chủ mẫu của mình như vậy, trong lòng kính nể. Nữ nhân bình thường vào đến đại lao tối tăm lạnh lẽo này dù không có sợ hãi nhưng cũng là không vui thích. Đây chủ mẫu của bọn họ ánh mắt lại có vài phần vui vẻ khi nhìn cảnh tượng này. So với chủ thượng quả thật rất xứng đôi.
Nam Bình vương kia bị tạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965807/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.