"Muội biết ca đưa muội vào mộng cảnh rồi có đúng không?" Hàn Tử Siêu cười nói.
"Đúng vậy, muội đã biết từ lâu. Chính vì vậy, muội mới kiếm cớ bảo ca ca đến chỗ muội lấy đan dược, là muốn xem xem, rốt cuộc ca có mục đích gì. Nhưng khi muội nhắc đến vết thương của ca ca, chỉ thấy ca ca đau lòng muội liền im lặng, không động thủ." Kha Nguyệt nhẹ nhàng nói.
"Muội đã cực khổ rồi." Nghe Kha Nguyệt nói vậy, Hàn Tử Siêu cảm thấy rất đau lòng. Muội muội hắn từ bé đã gặp nhiều chuyện, khiến nàng trưởng thành sớm hơn so với những nữ nhi khuê các bình thường khác. Những nữ nhi khác được phụ mẫu nâng niu trên tay nhưng muội muội của hắn lại phải lăn lộn bên ngoài như vậy.
"Ca ca, huynh đừng như vậy, muội không cực khổ. Nếu như không trải qua nhiều chuyện như vậy, muội cũng sẽ không có ngày hôm nay. Cho nên muội rất hài lòng với kết quả hiện tại, đều không cực khổ." Kha Nguyệt lay lay bàn tày của Hàn Tử Siêu, làm nũng nói. Chắc là do đời trước, Kha Nguyệt không cảm nhận được hơi ấm tình thân. Nên đời này, khi có phụ mẫu và ca ca yêu thương như vậy, tính trẻ con của cô mới bộc lộ ra bên ngoài. Hiện tại cô rất cảm tạ tên đã giết cô kia, vì đó cô mới đến được đây, có nhiều người quan tâm cô như vậy.
"Được rồi, tiểu nha đầu muội. Còn chuyện của Tiên Các, kế hoạch đến đâu rồi." Hàn Tử Siêu lúc này mới hỏi đến chuyện của Tiên Các.
Kha Nguyệt liền đem toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965803/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.