Hai người lại theo lối đi cũ mà đi ra ngoài. Đến đây, cô mới nhớ ra họ biết cách mở mất thất khi ở trên kia nhưng không biết khi ở dưới thì mật thất này mở như thế nào. Kha Nguyệt thở dài một tiếng, quay sang nhìn Lâm Hùng cười trừ: "Hì, chúng ta lại chia nhau ra tìm đi biểu huynh."
Thấy biểu hiện của Kha Nguyệt, Lâm Hùng buồn cười, cũng chia nhau ra tìm nút mở. Được một khắc, rốt cuộc Lâm Hùng cũng tìm được một cái giống như nút công tắc. Liền gọi Kha Nguyệt: "Biểu muội, muội xem đây có phải không."
Kha Nguyệt đến xem xét, cảm giác cái cần gạt này giống với cái cần gạt trong bụi dặm kia: "Chắc đúng đó, chúng ta cứ thử mở xem." Kể cả mở nhầm, có sập mật thất, cô còn có Ngọc Thạch Ấn mọi người đều có thể không sao. Mà sập như vậy Lan Thu chắc chắn sẽ không thoát khỏi liên can, vì cơ bản tại bà ta xuống đây xong mật thất mới bị sập. Lúc đó cô xem bà ta sẽ đối mặt với Tiên Các như thế nào.
Lâm Hùng gạt cần gạt, quả thật cửa mật thất mở ra. Cũng may Tiểu Bạch, Tiểu Hắc đã tạo ảo cảnh, mọi người cũng sẽ không biết là mật thất bị mở. Ra đến bên ngoài, hai người không ai nói với ai, liền hướng viện của Lâm Lăng, vận khinh công đi tới. Cô biết chuyện hôm nay, không thể giấu ngoại công cùng vị biểu huynh này được. Nên rất thành thật đến viện của ngoại công kể rõ đầu đuôi sự tình.
Vào đến viện của Lâm Lăng, đèn trong phòng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965755/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.