Kha Nguyệt nghiên cứu sách trong vòng một ngày, rốt cuộc cũng tìm ra phương pháp thuần thú. Sau đó cô bắt đầu luyện tập ngự thú thuật, sau ba ngày luyện tập, khi cô chắc chắn đã nắm chắc ngự thú thuật. Cô mới gọi Tiểu Bạch và Tiểu Hắc đang ở chỗ vườn hoa kia lại.
"Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, lại đây." Kha Nguyệt gọi đôi bướm.
Thấy cô gọi, bọn chúng đều bay về phía cô, đậu trên tay cô. Kha Nguyệt bắt đầu khởi động ngự thú thuận, từ từ dẫn thần thức của mình vào đôi bướm, từ từ thuần hóa chúng. Sau nửa ngày, cô mở mắt ra, ánh mắt ẩn chứa vui vẻ, Tiểu Bạch với Tiểu Hắc được một đạo ánh sáng trắng bao quanh. Nửa khắc sau, làn sương tản ra, Tiểu Bạch và Tiểu Hắc lại lớn thêm, trên đầu chúng hiện ra viên ngọc tam giác. Tiểu Ngọc thấy vậy thì cao hứng. Kha Nguyệt cười cười, ra lệnh cho đôi bướm:"Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, giúp ta tạo một màn ảo cảnh khiến Tiểu Ngọc không nhìn thấy ta."
Từ trên người đôi bướm kia, một loạt sương nhẹ tỏa ra sau đó biến mất, sau đó Tiểu Ngọc đúng thật không còn nhìn Kha Nguyệt, liền hưng phấn hô: "Cô cô, chúng thật lợi hại."
"Được rồi, thu lại ảo ảnh đi." Kha Nguyệt lại nhẹ nhàng nói.
Một màn sương nữa lại tỏa ra, Kha Nguyệt lại hiện ngay trước mắt của Tiểu Ngọc. Cô bé hưng phấn chạy đến ôm Kha Nguyệt một cái rồi lại vui đùa với đôi bướm. Phương pháp thuần thú của cô vừa rồi là phương pháp thuần thú thượng cổ. Thuần thú là dùng ngự thú quyết để thuần hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965753/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.