Dừng ở trước cửa Xuân Hỉ tửu, Kha Nguyệt nhìn lên lầu hai, thấy một phòng vẫn mờ mờ ánh nến, khóe miệng cô khẽ cong. Cùng Hàn Nghiên nhảy lên lầu hai, chui qua cửa sổ mà vào phòng. Vừa vào, có một con dao sắc nhọn hướng cô mà đâm tới. Kha Nguyệt mặt không biến sắc, khẽ đưa tay lên, nhẹ nhàng cầm được con dao. Sau đó cô lại phóng lại về nơi con dao bay ra kia. Chỉ nghe tiếng "Keng" một cái, con dao đã rơi xuống dưới đất, tiếng nói của một nữ tử phát ra: "Nửa đêm canh ba, hai vị là ai? Sao lại đến Xuân Hỉ tửu làm loạn."
"Tại hạ Nguyệt Nguyệt, chỉ là có chút chuyện muốn thương lượng với Lan Nhược cô nương." Kha Nguyệt nói.
"Hóa ra là Nguyệt Nguyệt cô nương nổi danh khắp kinh thành. Chả trách võ công của cô nương lại lợi hại như vậy. Lan Nhược thất lễ rồi." Tiếng nói từ bên trong màn che lại phát ra, sau đó màn che từ từ được vén lên, lộ ra một nữ tử tuyệt sắc.
Đôi mắt nâu, làn da trắng, trên người là một bộ bạch y, tóc đen được vấn lên điểm xuyết bằng cây trâm ngọc bích. Nếu nói để so sánh giữa Kha Nguyệt và Hạ Lan Nhược. Thì Hạ Lan Nhược đúng chất băng thanh ngọc khiết. Còn Kha Nguyệt lúc cần mị hoặc thì rất mị hoặc lúc cần bộ dáng thanh cao, tao nhã tuyệt đối cũng không thua kém Hạ Lan Nhược. Hạ Lan Nhược sau khi thấy Kha Nguyệt cũng thất thần. Nàng ta cứ ngỡ ở kinh thành này, nhan sắc của nàng ta khó ai có thể sánh kịp. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965740/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.