"Ta đã nhận được lời chúc mừng của huynh, huynh có thể về được rồi." Kha Nguyệt nhàn nhạt nói, lại bắt đầu quay về may tiếp trang phục, không thèm để ý đến Vương Tử Đằng.
Thấy nàng như vậy, Vương Tử Đằng cười khổ trong lòng, cũng bước tới bàn may trang phục, tiện tay cầm một bản vẽ bên cạnh lên xem. Hắn vốn biết tiểu nữ nhân của hắn rất giỏi, trang phục nàng may rất đẹp, cũng rất thoải mái, mẫu hậu rất thích trang phục mà nàng may, còn nói với hắn nếu lần này nàng may một bộ trang phục vừa hợp quy củ, vừa độc đáo trong buổi mừng thọ thì mẫu hậu sẽ có phần thưởng lớn dành cho nàng.
"Nàng làm y phục trông rất đẹp, có thể làm cho ta một bộ y phục được không?" Vương Tử Đằng hỏi, ánh mắt mong chờ nhìn cô.
"Được thôi, nếu huy trả thù lao hậu hĩnh cho ta, ta sẽ làm cho huynh." Nói xong Kha Nguyệt còn ngước lên, nháy mắt với Vương Tử Đằng.
Vương Tử Đằng nghe cô nói vậy thì cười cười, ghé sát vào Kha Nguyệt nói: "Được, vậy nhờ nàng may cho ta một bộ."
Thấy Vương Tử Đằng gần mình như vậy, Kha Nguyệt nhịn không được, hai má đỏ lên: "Huynh tránh xa ta ra một chút!" Rồi lấy tay đẩy Vương Tử Đằng ra. Cô cũng không biết cô bị làm sao. Cô là sát thủ là người vô tình, từ bé khi được huấn luyện đây là điều đầu tiên được dạy, sự vô tình đã ăn sâu vào trong người, dù là có nhìn thấy nam nhân khỏa thân, mặt cô cũng không hề đổi sắc. Nhưng từ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965716/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.