Kha Nguyệt quay đầu lại thấy một ông lão đang nằm vắt vẻo trên cành cây: "Thật xin lỗi, tại hạ không cố ý phá giấc ngủ của người, hiện tại liền đi ngay." Nói xong cô liền quay bước, định quay về Lưu Ly Phường.
"Cô nương, có phải cô nên cảm ơn lão già ta không?" Ông lão nhìn Kha Nguyệt, lên tiếng hỏi.
*Cảm ơn? Mình gặp ông lão này rồi à?* Kha Nguyệt âm thầm nghĩ lại từ lúc cô xuyên không đến đây, hình như chưa gặp ông lão này bao giờ, vậy thì cảm ơn gì nhỉ. Hay là cố chủ nhân của thân thể này từng gặp. Nghĩ một lát, cô liền nói: "Có lẽ người nhầm tôi với ai đó rồi, tôi với người hình như chưa gặp mặt bao giờ."
"Không nhầm, Găng Phá Tuyết ngươi đang đeo trên tay là ta làm ra, không phải nên cảm ơn ta một tiếng sao?" Ông lão bình thản đáp lời Kha Nguyệt.
Lúc này Kha Nguyệt mới hiểu ra, ra là mình đang đeo đôi găng tay của người ta làm, liền mỉm cười, nói với ông lão: "Đa tạ tiền bối, găng tay của tiền bối rất tốt!"
Ông lão nhìn Kha Nguyệt, tiếp tục lên tiếng: "Chỗ ta có một quy tắc đó là bất cứ ai mang đồ của Phong Cẩn ta làm ra, đều phải bái ta làm sư phụ." Nghe vậy, mặt Kha Nguyệt tối sầm *Gì vậy! Quy tắc quái quỷ gì thế? Đây là đang ép cô bái sư à.*
"Tôi không bái sư, đây là găng tay tôi tốn ngân lượng mua được, cũng không phải lấy không của người." Kha Nguyệt u oán trả lời.
Ông lão nghe Kha Nguyệt nói vậy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965712/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.