Đi được một lúc Ngô Bác Văn quay sang hỏi Kha Nguyệt: "Tại hạ tên Ngô Bác Văn, quý danh của cô nương là gì vậy?"
"Dân nữ tên Hàn Kha Nguyệt!" Cô trả lời. Cô thấy trong mắt người này không có sự tính toán nên mới nói cho hắn biết tên thật của cô. Vả lại thân thể này tên là gì cô cũng không biết nên cô lấy tên ở kiếp trước của cô ra thôi.
Kha Nguyệt bước theo Ngô Bác Văn. Vừa đi theo sau hắn vừa cảm thán *Sao nam tử này có thể đẹp như vậy nhỉ, thật tiếc vì anh ta không phải là nữ nhi, nếu là nữ nhi, hẳn là sẽ có rất nhiều người đến hỏi cưới cho coi!*
Ngô Bác Văn cảm thán, hắn chưa thấy một nữ tử nào như cô nương trước mắt. Từ lúc đầu khi hắn bắn ra mũi tên đó, trong ánh mắt của nữ tử này không hề tỏ ra vẻ sợ sệt, mà ánh mắt nhìn hắn, thật sự khiến hắn có cảm giác sợ hãi. Sau khi biết hắn đến bắt thích khách thì thái độ của nữ tử này lập tức thay đổi. Mặc dù từ đầu đến cuối lời nói của nữ nhân đều rất lễ độ, phải phép, nhưng lại không thể hiện sự nhu nhược như những nữ nhân khác mà hắn thường gặp. Nói là nữ tử này hành lễ với hắn nhưng thực chất chỉ là nhún đầu gối một cái, trong lời nói và phong thái của nàng tuy là tùy ý nhưng lại toát ra sự cao quý mà rất hiếm người có được, kể cả những vị trong hoàng thất hắn từng gặp qua cũng ít người có được sự cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/237758/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.