Tôi đã từng đi xem bác sĩ tâm lý, bởi vì giấc mộng kia khiến tôi suy nhược tinh thần, nếu cứ tiếp tục như vậy, rất có khả năng tôi sẽ bị bệnh tinh thần mức trung.
Tôi không thể hiểu được bệnh thần kinh và bệnh tinh thần khác nhau chỗ nào, nhưng kiến thức bình thường nói cho tôi biết rằng, hai cái này đều không phải là thứ tốt.
Cho nên, tôi muốn tiêu diệt một cái từ khi nó mới sinh ra.
Bác sĩ nói cho tôi biết, tôi chỉ là quá lưu tâm đến một chút chuyện. lưu tâm biến thành chấp nhất, chấp nhất biến thành một loại ám thị, ám thị biến thành ác mộng, ác mộng tiến nhập thần kinh của tôi, quấy rầy không chịu rời đi.
Tôi hỏi vậy phải làm gì.
Bác sĩ nói rất đơn giản, chỉ cần buông lỏng, đừng quá lưu tâm đến chuyện đó là được rồi.
Nếu như buông không ra thì sao? Nói thì dễ nhưng làm lại khó.
Bác sĩ nói trong Phật giáo có một loại thuyết pháp gọi là ‘phá ngã chấp’, bài trừ thứ lưu tâm chấp nhất của bản thân liền có thể tu hành đến chính quả1.
Tôi nói tôi không tin Phật, cũng không muốn tu hành chính quả gì gì đó.
Bác sĩ còn nói trong giáo lí của Kitô giáo cũng có thuyết pháp tên ‘Khoan dung bản thân’.
Tôi cũng không tin chúa Giê-su.
Vậy còn tha thứ cho chính mình thì sao? Tôi nhìn ra bác sĩ có chút bất đắc dĩ nhưng trên mặt không biểu hiện gì.
Tôi suy nghĩ một chút, bắt đầu lắc đầu.
Cuộc đối thoại lần này không giải quyết được gì cả, sau đó, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-mu-the-blind-assassin/187050/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.