Tôi lại mơ thấy giấc mơ đó.
Vẫn không thể chạy trốn, nơi đó giống như một mê cung bị niệm chú, tôi hoàn toàn bị bao vây ở bên trong, không tìm được lối thoát.
Trong lúc tôi đang vội vã tìm xung quanh, tôi nhìn thấy Jung YunHo.
Sao hắn lại ở nơi này? Tôi ở trong mơ cũng đang suy nghĩ vì sao hắn lại ở trong giấc mơ của mình. Nhưng tôi quản không được nhiều như vậy, một phát kéo lấy hắn, nói cho hắn biết rằng tôi không ra được.
Tôi nói thật lâu, cuối cùng là gào lên, nhưng hắn không hề nghe thấy.
Trên thực tế, ngay cả chính tôi cũng không hề nghe thấy. Cuối cùng tôi bỏ cuộc trong việc nói, bắt đầu nắm lấy vai hắn rồi ra sức lắc, nhưng hai mắt của hắn cứ nhìn về phía trước, vẫn chưa từng xoay qua nhìn tôi.
Hắn không nhìn thấy tôi.
Nói chính xác một chút là hắn căn bản không cảm giác được sự tồn tại của tôi.
Tôi càng thêm lo lắng, giãy giụa muốn tỉnh dậy.
Nhìn trần nhà xa lạ sửng sốt vài giây, lại quay đầu nhìn thấy khuôn mặt của Jung YunHo gần trong gang tấc.
Hắn ngủ rất say, toàn bộ hơi thở đều phun lên mặt tôi. Nong nóng, ngưa ngứa. Rất mềm mại.
Chậm chạp đứng lên, liên lụy đến một bộ vị phía sau nào đó, đau đớn lập tức khiến tôi trong nháy mắt thanh tỉnh được vài phần. Đảo mắt nhìn Jung YunHo vẫn đang nằm ngủ say ở bên cạnh, tôi đá hắn xuống giường rồi giẫm lên hắn mấy phát. Bồi hồi được nửa ngày, cuối cùng cũng bỏ cái tư tưởng đấu tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-mu-the-blind-assassin/187048/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.