Trên thế giới này có một loại người, trời sinh so với người khác cần phải có ý thức trách nhiệm hơn. Tuy rằng không đến mức bẩm sinh, lo trước cái lo của thiên hạ, nhưng bọn họ cứ suy nghĩ hết lần này đến lần khác, so với những kẻ khác còn nhiều hơn.
Càng nhiều thì càng giãy dụa, càng giãy dụa lại càng trầm trọng, tôi là chỉ tư tưởng của bọn họ. Tất cả đều phải quan tâm, tất cả đều phải lo lắng, tất cả đều muốn tự mình làm mới được. Mệt thì không nói, mà gánh vác cũng chẳng đi đến đâu.
Người như thế, mỗi khi đụng phải chuyện gì, công việc trước tiên chính là tự mình kiểm điểm. Bọn họ từ trước đến giờ cũng không bao giờ đi trách cứ người khác, thông thường trước tiên đều là từ trên chính mình tìm nguyên nhân, cuối cùng cho rằng lỗi lầm là của mình chứ không phải của người khác.
Bọn họ sẽ vì người khác nghĩ trăm nghìn đường lui, nhưng không tùy tiện cho chính mình một lối thoát. Chuyện gì cũng vui vẻ hướng về phía trước, trời sập cũng muốn gánh vác để người khác chạy trước. Thế nhưng trời đã sập rồi, ai cũng có thể chết đi, cho dù như thế, hắn cũng muốn chống lại, đến khi chính mình thực sự không thể nữa, mới buông tay.
Bọn họ chung quy cho rằng chính mình là người dũng cảm, bị lún sâu vào tư tưởng, việc cố gắng xoay chuyển tình thế cũng cho là bổn phận của mình. Mang theo sự dứt khoát, mang theo nghĩa vô phản cố1 mà muốn đi ở phía trước, vì những người ở phía sau mà vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-mu-the-blind-assassin/187045/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.