Editor: Maria Nyoko
Một lời của nàng, lại làm cho người đang nắm tay nàng run lên một cái. Cùng với cái run này, mọi người lui về phía sau nửa bước.
Như Ý đứng ổn định, kéo hắn một cái, lúc này mới không cho hắn tiếp tục lui về phía sau.
Nhưng đợi đứng vững lần nữa, liền vội vàng rút bàn tay đang nắm lại. Vào lúc này Ngọc Hoa bước đi thong thả đến bên người nàng, tự nhiên mà cầm vậy.
Có người nóng nảy, khẽ quát một tiếng:
"Nữ Nữ ngươi nói chuyện hoang đường gì! Ngươi cũng không cần phải gả, ngươi phải theo chúng ta trở về! Tôn chủ vẫn luôn đang tìm ngươi!" Người nói chuyện là Mị Nguyệt! Hai bên đều là người biết chuyện, dù giấu diếm than phận của Thiên Ngọc Sơn nhưng vẫn có chút cảm tình. Vì vậy dứt khoát tương xứng Tôn chủ, không có nhiều kiêng kỵ như vậy.
Lúc này Mạnh Tử Ca cũng đang giơ tay lên, ngăn cản Mị Nguyệt tiếp tục nói chuyện. Sau đó cánh tay vừa nhấc, tự bên trong tay áo dài rút ra tiểu cung ,
Cung kia trắng trong suốt, chế thành từ răng ngà, bên trong còn có một chiếc lông vũ, hết sức dí dỏm đáng yêu.
Cặp mắt Như Ý híp lại, vật kia sáng ngời tựa như một đôi mắt, hẳn là có chút không dám nhìn thẳng.
"Nữ Nữ." Hắn lại đưa ra trước, gọi nàng một tiếng.
Nàng không đáp, cũng không nhận. Chỉ là hết sức phối hợp trong đầu nghĩ tới rất nhiều thời gian đã trải qua!
Bao gồm sơ ngộ trong rừng rậm Mê Tung, bao gồm nàng mừng rỡ lúc hắn đưa cây cung cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-hoang-phi-la-soi/1520539/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.