Chương trước
Chương sau
Sau khi Mạnh Tử ca bắt đầu hối hận việc ném nàng ở Tiêu gia tám năm, bắt đầu hối hận tám năm này mình có thể ngoan tâm không đi hỏi thăm bất cứ tin tức gì của nàng, cũng bắt đầu hối hận mật báo Tiêu gia đưa cho hắn về Khanh Như Ý cũng bị ném vào đống lửa.
Chỉ là suy nghĩ một chút, tính tình nữ tử kia sẽ có biến hóa như thế, đại khái cũng có liên quan cùng một người đi!
Mặc dù kiên trì không thèm nghĩ nữa, nhưng hắn vẫn biết rõ Như Ý lên Phổ Phổ đảo, bái Ngọc Hoa công tử làm sư phụ.
Người kia hắn biết được, vẻ ngoài thiên hạ đệ nhất, cũng có tính tình quái đản đệ nhất thiên hạ, còn có võ công đệ nhất thiên hạ. Hắn Mạnh Tử ca cả đời tự cho mình siêu phàm, nhưng cũng không thể không cúi đầu xuống trước mặt Ngọc Hoa công tử.
Đúng, hắn thừa nhận, hắn đánh không lại người ta.
Cũng bởi vì như thế, Mạnh Tử ca vẫn không dám đảm bảo, mình bây giờ có thể đánh được Khanh Như Ý.
Dù sao, võ công của hắn cao hơn nữa, cũng có hạn độ. Hạn độ của mình ở đâu, mình rõ ràng.
Nhưng Ngọc Hoa công tử, nhưng không ai biết hạn độ hắn ở đâu! Người đó hình như là hoa tuyệt thế trên Đại Hoang này, đột nhiên tới, tồn tại như một thần thoại.
“Tôn chủ.” Hồi lâu, rốt cuộc có người nói chuyện trong thư phòng. Lúc đó, là Tứ Trưởng Lão Thiên Ngọc Sơn cùng đứng bên trong. Nói chuyện, là Truy Hồn ——”Ngọc Diện La Sát đi Thanh Đồ, nếu không, chúng ta không bị thua.”
Ý tứ của hắn rất rõ ràng, cho nên Thanh Đồ mất, không oán được Tiền Phổ cũng không oán được bất luận kẻ nào. Trong quân tướng sĩ lợi hại hơn nữa, cũng đều là người tài, nếu bàn về độc đấu, không có biện pháp so chiêu cùng cao thủ giang hồ.
Đối với Khanh Như Ý, cho tới bây giờ Truy Hồn đều chưa từng có một tia cảm giác thân cận. Tựa như chuyện hắn mới vừa nói chỉ Ngọc Diện La Sát, cũng không gọi nàng là Nữ Nữ. Dù là nàng từng ở tại Thiên Ngọc Sơn, dù là nàng đã từng rất cố gắng muốn hòa làm một thể cùng người của Đào Nhiên Cư.
Nhưng kể từ năm đó hắn tra ra nữ tử gọi Nữ Nữ, chính là tiểu công chúa mất tích ở trong rừng rậm Mê Tung thì vẫn tuân theo quan điểm cũng chỉ có một: nhổ cỏ tận gốc.
Nhiều năm trước kia hắn cũng đã nói: nhỏ cỏ không tận gốc, hậu hoạn vô cùng!
Hôm nay xem ra, lời này, thật đúng là hắn nói đúng!
Truy Hồn nói, Mạnh Tử ca không nói, ngay sau đó lại có người mở miệng, là Chấp Kiếm.
Hắn nói:
“Thuộc hạ chờ lệnh Tôn chủ, xin Tôn chủ hạ lệnh, thuộc hạ tự mình mang Nữ Nữ cô nương về!”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.