Người đè ở trên không ngừng cười ha ha, sau đó có hơi thở ấm áp khẽ thở ra ở bên tai nàng, nhưng nghe được một âm thanh quen thuộc nói:
“Đồ nhi ngoan, sư phụ tới rất khéo có phải hay không? Lúc đồ nhi ngươi nhớ nhung mỹ nam thì xuất hiện, có cảm giác rất vui mừng hay không?”
Người bị đặt tại phía dưới hung hăng gật đầu:
“Chẳng những vui mừng, còn có kinh ngạc! Thử hỏi cõi đời này mỹ nam nào có thể qua được sư phụ mỹ nhân của ta! Đúng không?”
Người trên rất hài lòng, nhưng lại không hề có một chút ý tứ nào đứng lên.
Như Ý không thể không lên tiếng nhắc nhở:
“Ta không thở nổi rồi!”
Đối phương vội vàng lại cúi đầu tới một chút, khóe môi đã cọ gò má của nàng, ngứa một chút.
“Đồ nhi ngoan, ý của ngươi là vi sư nhường cho ngươi để ngươi thong thả sao? Ừ, vi sư rất vui lòng làm chuyện này!”
Nói xong, đôi môi lại tìm xuống, như tìm được đồng loại của mình, lúc này không kịp chờ đợi dán lên.
Nữ tử này chuẩn bị thốt ra kháng nghị thì lúc hai đôi môi đụng nhau hóa thành một tiếng”Ừng ực” nơi cổ họng, hương lê hoa quen thuộc trong veo bay vào thì lại không tự chủ được bị hấp dẫn.
Không biết lúc nào thì, người đã bị lật, biến thành nằm trên. Hai người cứ áp sát vào cùng nhau như vậy, một nắm cả eo đối phương, một giương tay vòng qua gáy đối phương, triền miên như vậy, khẩn khiết biểu đạt ái mộ cùng nhớ nhung như vậy.
Không biết qua bao lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-hoang-phi-la-soi/1520518/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.