Con mắt của nàng rất minh xác —— giết chủ soái! Diệt phó thống lĩnh! Dùng phương thức trực tiếp nhất khiến Mạnh quân tán loạn, Triệu quân trực tiếp chiếm Thanh Đồ!
Như thế, vừa có thể giảm bớt thương vong hai bên, lại có thể chấn nhiếp Cung gia, cũng có thể thu phục nhân tâm di thần Khương quốc.
Dĩ nhiên, nàng không ham muốn, người không có tâm, không chấn nhiếp được, vậy cũng là chuyện tạm thời.
Khanh Như Ý muốn, kinh đô Mạnh quốc coi trọng. Cần tự mình ra tay, sẽ gặp được nhân vật muốn gặp mà không được.
Thanh Đồ là thành trọng yếu, Mạnh quốc sẽ không giống như hai thành trước không để ý tới. Hơn nữa lần này là trực tiếp giết chủ soái, nàng sẽ lưu lại đầy đủ đầu mối để người ta biết là do ngọc diện la sát tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ gây nên.
Nếu người nọ có đầu óc, nếu người nọ có lòng, tự nhiên sẽ chạy tới gặp nàng.
Nhưng nếu người ta không đến, Như Ý nghĩ, nàng liền dứt khoát lấy tấm vải đỏ làm giá y, sau đó chạy trở về Phổ Phổ đảo, không bao giờ đi ra nữa.
Dù sao nên biết cũng biết, gặp hay không gặp, ý nghĩa đã không quan trọng bằng trước kia. Chẳng qua trong lòng nàng còn tưởng niệm, muốn gặp một lần người dắt tay của nàng ra Mê Tung rừng rậm!
Lại nói, Mạnh, là người đâu tiên nàng thấy ở thời đại không biết tên này, là con người đầu tiên......
“Thưởng!” Trong phòng đột nhiên vang lên một tiếng hô to, ngay sau đó liền có tiếng vật cứng rơi xuống đất. Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-hoang-phi-la-soi/1520514/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.