Chương trước
Chương sau
Lại không biết Như Ý hoàn toàn không để ý những thứ này, chỉ là thuận miệng nói:
“Tuổi của ngươi đủ làm gia gia ta, có cái gì mà kiêng kỵ. Hơn nữa nơi này vốn là quân doanh, không có những quy củ này.”
Nàng đã nói đến vậy, lão tướng kia không phải không hiểu đạo lý. Cho nên cũng quẳng mất những tôn ti tạp niệm kia, vén mành trướng, bước vào.
Vừa mới chuẩn bị quỳ xuống đất lạy, Như Ý lại giơ nhẹ cánh tay lên làm bộ đỡ:
“Miễn đi! Ta quen đi lại trong chốn giang hồ, không có những quy củ này. Chỉ là thấy lão tướng quân còn có thâm niệm đối với Khương quốc, muốn hỏi ngươi một chút chuyện năm đó, còn có...... chuyện Cung gia!”
Như Ý thấy rõ, cho dù phản ứng của người này khi thấy nàng hay số tuổi này, người này cũng phải là lão thần Khương Quốc.
Người như vậy muốn phục hưng Đại Khương, có thể hiểu được.
Nghe Như Ý hỏi như vậy, lão Tướng quân kia liền lau nước mắt.
Sau đó ngẩng đầu nhìn nàng, trong ánh mắt kia mang theo ký ức, chỉ chốc lát sau, cũng bất tri bất giác nói:
“Thật sự rất giống tiên hoàng!”
Như Ý không nói, nên hỏi nàng đều hỏi, hiện tại phải làm, chỉ là chờ một câu trả lời.
Lão tướng quân cũng là người biết chuyện, thấy Như Ý không nói, cũng không tán gẫu dông dài, cảm khái vô dụng, trực tiếp mở miệng, nói:
“Ngài là nữ nhi của Xảo quý nhân, khuê danh Xảo Quý nhân là Xảo Vấn, vốn là một cung nữ trong cung. Hoàng đế cực kì chiếu cố nàng, thậm chí không tiếc mình lưu lại hỏa thiêu cung, mà để cho nàng ôm ngài theo ám đạo chạy trốn. Cựu thần cũng trốn ra khỏi vào thời điểm kia, đáng tiếc trên đường bị truy binh tách ra, sau đó được Cung gia tìm về, liền đi theo cho đến Triệu quốc.”
“Xảo Vấn.” Như ý vô ý lên tiếng nỉ non, “Ừ, cám ơn ngươi, cuối cùng coi như ta biết tên họ thân mẫu của ta.”
Lão Tướng quân kia lại nhìn nàng một cái, một hồi lâu, sững sờ nói:
“Sao Công chúa không hoài nghi thân thế mình? Năm đó ngài còn là đứa trẻ trong tả, sao không nghĩ chẳng qua là Cung gia tìm một tiểu chủ làm con rối, mà kể chuyện xưa này chuyện xưa?”
Lời nói thật lòng này, cũng thật suy nghĩ vì Như Ý.
Lão tướng quân là người rất tốt, mặc dù một tiếng một tiếng nói dáng dấp nàng giống tiên hoàng như thế nào, nhưng vẫn tốt bụng nhắc nhở Như Ý, đối với chuyện mình không biết, nên hoài nghi!
Dĩ nhiên, đồng thời cũng nói rõ, Chủ Thượng nàng chỉ là một con rối, người chân chính chưởng quản, thật ra là Cung gia
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.