"Nhưng trước khi chết muốn nhìn thất nhi tử mình!"
Như Ý một câu, giống như sóng nước kích thích sóng lớn ngập trời.
Chỉ nghe phải một tiếng "rào rào", chuỗi hạt trong tay Thái Hậu lập tức rơi tán loạn, lăn cả sảnh đường.
"Ngươi. . . . . . biết những thứ gì?" Nàng run rẩy hỏi, nhìn dáng dấp rất muốn nhào tới trước mặt Như Ý, nhưng thử mấy lần, lại không dám.
Như Ý không thể không cảm thán, mấy tháng ngắn ngủn, đã để nữ nhân cực kỳ tôn quý giữa hậu cung này khiếp đảm đến mức độ này, rốt cuộc là Thái hậu bi ai, hay là Triệu quốc bi ai?
"Thật ra thì ta cái gì cũng không biết." Nàng lẩm bẩm mở miệng, "Hay hoặc là nói, là cái gì cũng biết." Như Ý cười khổ, chống lại ánh mắt mong chờ, suy nghĩ một chút, còn nói: "Biết chuyện, có một số người nói cho ta biết, còn có một phần là ta đoán. Bất quá ta suy đoán từ trước đến giờ đều rất chính xác, cho nên ta nói cái gì cũng biết, cũng không quá."
Vậy sau không hề lên tiếng nữa, chỉ là luôn nhìn thẳng Như Ý trong ánh mắt dẫn theo mấy phần mong đợi.
Như Ý than nhỏ, từ ánh mắt của Thái hậu hình như nàng lại biết được một tin tức, đó chính là ——Triệu Khải chân chính, chưa chết!
Nhưng thì có ích lợi gì đây?
Hôm nay Triệu quốc, coi như nàng có lòng giúp một tay, cũng không thể trở lại đến lúc ban đầu, huống chi, nàng vốn cũng vô tâm để ý.
Lại không nói ngày ngày Cung gia kêu la phục quốc rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-hoang-phi-la-soi/1520494/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.