Như Ý mặt đầy hắc tuyến!
Coi như nàng thua người sư phụ này rồi, từ một năm kia nàng lên đảo, nàng cũng biết, từ bất kỳ một phương diện nào mình l cũng không có cơ hội đánh bại hắn.
Luận võ công, nàng không cao bằng hắn;
Bàn về năng lực biểu đạt, nàng không mạnh bằng hắn;
Bàn về da mặt, nàng càng không dày bằng hắn!
Cho nên, đã sớm chuẩn bị tâm lý, sợ là đời này bị ăn hết rồi!
"Ngươi chạy cái gì?" Như Ý nhất quyết đánh đòn phủ đầu, mới vừa rồi rõ ràng lúc người này chạy trốn đã đỏ mặt lên, nàng phải hỏi cho rõ. Thật vất vả tự mình thổ lộ, nhà trai lại chạy, đây gọi là gì!
Lúc này Ngọc Hoa cũng không chạy, chẳng những không chạy, ngược lại là đi mấy bước đến bên cạnh Như Ý.
Gương mặt đến gần một chút, vẫn áp vào đầu mũi của nàng, lúc này mới nói:
" Đồ nhi ngoan, câu nói ngươi mới vừa nói kia, nói lại một lần cho vi sư."
Như Ý cười đến rực rỡ, nhưng rực rỡ lại dẫn theo chút xấu xa.
Nàng liền nói:
"Mới vừa rồi nói cái gì? Ta quên rồi."
Ngọc Hoa cũng không gấp, chỉ là xê dịch thân thể lại phía trước, cho đến khi lưng Như Ý bị ép chặt trên khung cửa sổ tới mức đau, lúc này mới vừa cười tít mắt nói:
"Vậy vi sư nhắc nhở ngươi một chút, hình như mới vừa rồi có người nói muốn gả cho ta!"
Đang lúc nói chuyện, một cánh tay nâng lên, nhẹ nhàng vòng qua sau đầu Như Ý, đi lên trước rồi kéo người, nữ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-hoang-phi-la-soi/1520462/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.