Mỗi ngày tự mình ăn cơm, uống nước..., ngay cả ra ngoài loanh quanh tản bộ cũng là trong sân nhỏ của mình.
Mà trong sân viện kia có Lê Hoa trận đặc biệt vây quanh, tuy Như Ý là đệ tử thân truyền duy nhất của hắn, cũng không thể vào.
Vì vậy, nữ nhân này bị hắn khi dễ ngày ngày đi cầu xin đầu cửa viện.
Nhưng đáng chết, Đảo chủ, gọi Ngọc Hoa, một chút thể diện cũng không cho!
Liên tiếp hai tháng rưỡi, cũng chỉ cho một tiểu đồng đứng ở trong sân hắng giọng truyền một tiếng —— không thấy!
Sau đó sẽ không để ý tới người.
Hắn tìm tới nhiều lần, có thể người ở bên trong không muốn dây dưa, lại trực tiếp khởi động Lê Hoa trận. Đến lúc đó không tổn thương người, chỉ là càng không ngừng chuyển rồi chuyển.
Từ chậm đến nhanh, nhanh đến nhanh hơn, có đến vài lần bắt hắn xoay đến choáng váng.
Sau lại, Tiêu Thước liền định nghĩa Đảo chủ xem dáng dấp hết sức đẹp mắt này là —— Người còn bạo ngược hơn so với lão tỷ hắn!
Thật ra thì Như Ý không dám tới gặp Ngọc Hoa, từ phút chốc nàng mở mắt ra nghe được câu nói duy nhất của Ngọc Hoa thì nàng liền quyết định, tạm thời vẫn là không nên nhìn sư phụ tốt này.
Khi đó nàng mới trở lại từ trên con đường tử vong, nghĩ tới sư phụ mình tốt xấu gì cho câu an ủi, nhưng không nghĩ, Ngọc Hoa vừa mở miệng, cũng là một câu ——
"Sao một chưởng kia không đánh ngươi chết cho rồi!" Sau đó vung tay áo, xoay người bước đi.
Tay áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-hoang-phi-la-soi/1520383/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.