Một lần kia, trừ sói cái ở bên ngoài, chừng hơn một tháng năm con Bạch Lang lại không để ý nàng.
Mỗi ngày nàng không ngừng nói xin lỗi, càng không ngừng cố gắng theo chân trao đổi với chúng nó, hơn ba mươi hôm sau mới chậm rãi hòa hoãn xuống.
Từ đó Khanh Như Ý với cũng không dám nổi lửa, nước và quả dại vẫn là thức ăn chủ yếu chống đỡ sinh mạng nàng.
Cho nên nàng rất gầy, đặc biệt gầy, nàng gầy đến hầu như không có hơi sức huấn luyện để thân thể này từ từ khôi phục trạng thái kiếp trước.
Lúc lớn hơn, nàng có một thời gian đặc biệt cố chấp muốn rời khỏi.
Thường là thừa dịp đám sói đều đi ra ngoài kiếm ăn, một mình một hướng chạy như điên.
Đáng tiếc, mỗi một lần đều thất bại.
Rừng rậm Mê Tung không ra được, huống chi, nàng quá gầy yếu, chạy một lúc lại mệt mỏi. Coi như biết đường, cũng không thể từ nơi này đi ra ngoài bằng sức của mình.
Thật ra thì không phải nàng không nghĩ tới việc nói với sói mẹ đưa nàng ra ngoài, Khanh Như Ý luôn cho rằng, những Bạch Lang này biết đường đi ra khỏi rừng rậm.
Nhưng nàng mở miệng thật khó khăn, sói cái quá tốt đối với nàng, hoàn toàn là mẫu thân yêu thương với đúa bé mình sinh ra.
Còn có một tỷ tỷ bốn ca ca, cũng che chở nàng giống như trân bảo.
Sói tỷ tỷ đã từng vì hái một trái cây lớn nhất cao nhất đầu cành, không cẩn thận từ trên cây té xuống, chân bị đau hơn hai mươi ngày mới khỏi.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-hoang-phi-la-soi/1520219/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.