Tinh Nhiên vội vã chạy vào chung cư mình, cô mở cửa phòng rồi chạy vào đóng cửa thật chặt lại, cô vẫn không ngừng khóc rồi nằm lên giường mình, nước mắt cô rơi xuống ướt đẫm cả gối rồi sờ nhẹ lên môi mình nhớ lại cảnh tượng lúc nãy lẩm bẩm
"Mất rồi, nụ hôn đầu của mình...bị anh ta lấy đi rồi"
Một lúc sau, phía ngoài cửa, anh chạy đến gõ cửa liên tục trước phòng Tinh Nhiên, vừa gõ vừa nói lớn
"Em mở cửa ra đi, Tinh Nhiên"
Bên trong phòng, Tinh Nhiên hét lớn
"Tôi và anh bây giờ chẳng còn dính líu gì với nhau rồi, đừng làm phiền tôi,nếu còn gõ cửa nữa tôi sẽ gọi bảo vệ lên đó"
Bên ngoài cửa anh không ngừng khó chịu nghĩ
( Bây giờ cô ấy đang rất tức giận, mình vào lúc này không phải ý hay)
Anh nghĩ xong bật nói
"Được, anh không gõ cửa nữa, nếu tâm trạng em ổn định thì sáng mai anh sẽ nói chuyện với em"
Phía bên trong phòng, Tinh Nhiên tức giận ném gối vào cửa
(hừ, anh còn đòi nói chuyện với tôi làm gì nữa, đồ đáng ghét)
Tại căn hộ anh, anh bước vào trong nhà với tinh thần bấn loạn, tức giận cởi áo rồi ném lên ghế sofa, không ngừng lẩm bẩm
"Để xem em còn giận tôi đến bao giờ, đúng là con lừa hay giận dỗi mà"
Sáng hôm sau, anh đứng trước cửa phòng cô một hồi thì cô chợt mở cửa ra chuẩn bị đi làm, cô thấy anh liền giật mình nhanh chóng đóng cửa lại lớn tiếng nói
"Anh đứng trước phòng tôi làm gì hả? Tôi phải đi làm"
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/186962/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.