Một lát sau trên đường đi, anh bỏ hai tay vào túi quần mình quay lại hỏi cô
"Sao cô lại đi theo tôi, cô không về nhà mình à?"
Tinh Nhiên đi lên ngang tầm anh tiếp lời
"Ai đi theo anh, tôi đang về căn hộ tôi ở"
Dứt lời cô thầm nghĩ
(Phải rồi, anh ta làm gì biết mình sống ở phòng đối diện chứ, dù gì cũng phải giữ lời hứa với anh ta thôi, đành cho anh ta biết chỗ mình sống luôn vậy)
Tại chung cư, cô và anh đi vào thang máy, anh cười cợt hỏi
"Để giữ lời hứa mà cô theo tôi về tận nhà sống luôn hay sao?"
Cô nhíu mày
"Anh đúng là ảo tưởng, tôi hứa sẽ làm mọi việc anh nói chứ không có đồng ý lấy thân trả ơn và cũng phải có điều nhất định, nếu nó vượt quá khả năng của tôi, đương nhiên tôi sẽ không thực hiện"
Ra khỏi thang máy,anh bật cười nhạt
"Ra vậy, cô sống ở phòng đối diện phòng tôi, ngạc nhiên thật"
Cô bật ngạc nhiên nhìn anh hỏi
"Anh biết rồi à?"
Anh cười rồi tiếp lời
"Nhờ mùi nước hoa của cô, nó cứ luôn thoang thoảng trước cửa phòng tôi nhiều lần, ha...ngày trước cô nói dối cũng tệ thật, giả vờ có người quen ở đây và không dám tự nhận mình sống ở đây để tôi không biết nơi ở của cô, bộ dạng ngốc làm sao ấy"
Tinh Nhiên nhíu mày giận dỗi
"Ra anh đã biết từ lâu vậy mà còn giả vờ"
Cô dừng chân trước cửa phòng mình rồi nhìn anh nói
"Cái áo này ngày mai tôi sẽ trả"
Anh bật cười mở cửa phòng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/186942/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.