Buổi tối chập đến, vừa tắm rửa thoải mái xong, Vô Dao nằm sấp trên giường, hai chân gập lên duỗi xuống, tay lật từng trang tạp chí quảng cáo trước mặt xem thư giản. Nhưng tâm trí cô cứ loay hoay chuyện của Tống Lục Tài mãi không dứt, chỉ tự hỏi, liệu bây giờ ở bệnh viện, ai sẽ chăm sóc hắn khi cổ hắn chưa được lành? Hắn sẽ ăn cơm bằng cách nào? Hắn sẽ đi vệ sinh ra sao trong khi bản thân không thể ngồi dậy và đi lại dễ dàng thoải mái. Càng nghĩ tới nét mặt đáng thương của hắn ban chiều, cô đã không vô tâm bỏ qua được nên bật ngồi dậy, vì dù có thế nào đi nữa thì cô cũng phải tự mình đến bệnh viện xem tình trạng hắn đã ổn hơn chưa.
Cô đi lại mở tủ quần áo, mặc đại một bộ đồ không cần quá chỉnh chu. Sau đó cô đi lại bàn trang điểm, sờ gương mặt trong trẻo vừa được tẩy trang sau khi tắm, không lẽ chỉ vì đi thăm hắn mà cô phải cất công trang điểm cho xinh đẹp. Cô quyết định chỉ dùng mỗi son bóng, sau đó rời khỏi phòng.
Bước xuống lầu, một cô giúp việc chợt thấy Vô Dao lướt qua mình, liền quay lại lên tiếng gọi
"Cô chủ, bọn tôi đã chuẩn bị cơm tối cả rồi, cô có muốn ăn không?"
Vô Dao dừng chân, cô ngẫm nghĩ
(Phải rồi, dù sao ở bệnh viện anh ta cũng không có ai mang cơm cho ăn, không biết bây giờ đang chịu đói hay chịu khát, cũng có thể là đang cộc cằn than vãn, mang theo cơm cho chắc)
Vô Dao quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/1479171/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.