Khi chỉ còn cách Tiểu Nhất tầm hai met thì anh ta đã dừng chân lại, lên tiếng với một chất giọng khàn khịu thật khó chịu
"Đưa đây, cái kim tiêm mà ngươi đang cầm có dấu vân tay của kẻ cố ý muốn sát hại ông chủ Diệp đêm qua, đồng thời hắn cũng chính là kẻ tiêm chất độc vào trái cây trên bàn vì đoán rõ phần trái cây đó chỉ có ông chủ Diệp là người ăn duy nhất, không hề lường trước được việc lại có tên ngu ngốc khác đã ăn phải"
Nghe vậy Tiểu Nhất sực kinh ngạc cao mày hỏi
"Ngươi nói vậy là sao? Ngoài kẻ đáng nghi ngờ ra là ngươi thì còn ai vào đây hả? Hay là ngươi tính lừa ta để lấy lại cây kim tiêm này nhằm xóa dấu vết?"
"Thật ngu ngốc"
Người đàn ông kia vừa dứt lời dưới đầu môi thì Tiểu Nhất lại cắn răng quả quyết
"Thế còn lâu ngươi mới lấy lại được nó? Trừ khi ngươi khai rõ danh tính của bản thân mình, biết đâu ta sẽ đưa cho"
Bỗng anh ta bật cười nhếch, trầm giọng trả lời
"Đáng tiếc, ta không muốn người khác biết tên của mình"
Tiểu Nhất lại bật cười chế giễu trong khiêu khích
"Nếu như ngươi không muốn người khác biết tên của mình, thì ngươi chính là thủ phạm"
"Ngươi có dám chắc khi biết tên ta, ngươi còn cái mạng không?"
Anh ta hỏi, Tiểu Nhất ngạc nhiên nhíu mày nói
"Ngươi đang nói bậy cái gì vậy?"
"Khụ khụ...khụ khụ"
Bỗng dưng người đàn ông kia lấy tay che lên miệng ho từng bậc một, mặt anh ta cúi xuống đất không mấy khỏe mạnh thì Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/1479166/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.