Trời đã chợt tối, Tước Thần đã chạy đi tìm khắp đường x nhưng vẫn không tìm được cô. Anh không ngừng lo lắng thì Khiết Tường gọi điện đến, anh vừa bắt máy thì Khiết Tường liền hỏi:
"Anh đã tìm được Nhiên Nhiên chưa?"
Anh trả lời:
"Chưa, tôi vẫn đang tìm cô ấy"
Rồi anh tắt máy với ánh mắt hụt hẫn thì Tề Dật đứng cạnh đó thấy bộ dạng của anh thật mệt mỏi liền nói:
"Tôi thấy anh nên quay về nghỉ ngơi đi thì hơn, dù gì chúng ta cũng đã tìm từ nãy giờ rồi vẫn không thấy cô gái đó ở đâu"
Anh lúc này không còn tâm trí nào nữa liền nghiếng răng đấm mạnh tay vào kính xe của Tề Dật để trúc giận làm vỡ cả kính khiến Tề Dật trố mắt nhìn nói:
"Này đây là xe của tôi đấy, có trúc giận thì cũng đừng đập phá lên xe của người khác chứ"
Tước Thần cúi gối ngồi xuống, anh lấy bàn tay đang chảy máu và xưng tấy của mình đặt lên mặt rồi cắn nhẹ răng nghĩ:
( Dường như cô ấy hay gặp rắc rối kể từ khi gặp mình, cứ thế này mình lại có cảm giác bất an, mình không muốn phải mất đi cô ấy)
Lúc này phía bên kia đường, sau khi đã giải quyết xong mấy người kia thì Khiết Tường cầm túi xách của Tinh Nhiên đứng trước đầu xe mình, anh mở túi xách ra thì ngạc nhiên chợt thấy một hộp quà bên trong rồi tùy tiện mở ra xem, bên trong là một chiếc đồng hồ còn mới tinh toát khiến anh liền buồn lòng lẩm bẩm:
"Hẳn đồng hồ này...là dành cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/1479137/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.