Trong phòng bệnh, Tinh Nhiên nhíu mày khó hiểu nhìn anh
"Đã bị thương thế này mà anh còn tâm trạng nói mấy lời đường mật đó sao?"
Anh chợt nhìn cô đáng thương, ánh mắt giống hệt một đứa trẻ
"Tinh Nhiên, anh có một yêu cầu"
Tinh Nhiên ngạc nhiên rồi hỏi
"Anh muốn gì? Em làm cho anh, hay anh đói rồi, cũng phải, chúng ta hơn một tuần qua lưu lạc trên đảo, có được ăn ngon gì đâu chứ?"
Tước Thần lắc nhẹ đầu
"Không, thứ anh muốn là thứ khác"
Cô ngạc nhiên lại hỏi
"Thế anh muốn gì?"
Anh nhìn cô với ánh mắt ma lực xảo huyệt cười nhẹ nói khẽ
"Cúi xuống, anh nói cho nghe"
Cô ngơ ngác rồi cúi xuống dần hỏi
"Chuyện gì mà phải cúi xuống mới nói được chứ?"
Đột nhiên một bàn tay từ phía sau nhanh chóng áp đầu cô ập xuống gần mặt anh, cô to mắt nhìn khuôn mặt hoan mĩ ấy gần đến lóe mắt, anh mút nhẹ lên môi cô tạo nên một nụ hôn ngọt ngào, cô lại mất đi phản ứng đẩy anh ra như thường lệ mà lại nhắm mắt mặc cho anh hôn, anh dừng lại rồi nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, thầm nói một giọng ấm áp gần đến phát ngượng, miệng anh lẩm bẩm chỉ với ba từ và một nụ cười dịu dàng:
"Anh yêu em"
Cô nhìn anh đỏ mặt, rồi liếc mắt sang hướng khác vì không dám đối mắt với anh, anh lại tiếp hỏi
"Em vẫn chưa trả lời anh, em cũng yêu anh chứ?"
Cô lấp mấp, tiếng tim đập mạnh đến ngộp thở trong không gian phẳng lặng
"Em...em...cũng"
Cùng lúc ấy cô y tá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/1479122/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.