Trong hang động, Tư Đồng đi vào phía trong dẫn đường, Tinh Nhiên nhìn xung quanh hang động tối đó làm cô chẳng thấy gì cả, cô nheo mày hơi sợ lên tiếng
"Tư Đồng, có thật hang động này có người dân lẫn trốn không? Nó tối quá"
Tư Đồng vừa đi vừa tiếp lời
"Cứ theo tôi, nếu hang động sáng thì bọn cướp sẽ nhận ra ngay nên những người dân không thắp đèn đâu"
Đang đi tới một đoạn sâu vào hang thì có ánh sáng của ngọn đuốc bên trong sáng khắp một vùng, Tư Đồng mỉm cười
"Xem kìa, sắp tới rồi"
Tinh Nhiên dìu anh thì lo lắng hỏi
"Tước Thần, anh không sao chứ? Tại sao không lên tiếng gì cả"
Anh cố gượng cười, gương mặt cố kiềm cự sự đau đớn từ vết thương chưa lành
"Anh chỉ thấy hơi mệt, em cũng đổ rất nhiều mồ hôi vì đỡ anh đi cả một đoạn đường đấy"
Cô mỉm cười nói
"Nhưng em không thấy mệt gì cả"
Đột nhiên đám dân làng trong hang động chợt đi ra, tay họ cầm vũ khí vì tưởng đám cướp đến, Tư Đồng lên tiếng
"Là tôi, Tư Đồng đây"
Trưởng làng đi ra bật hỏi
"Tư Đồng, sao cháu lại đến đây, còn họ là ai?"
Tư Đồng mỉm cười nói
"Họ cũng giống chúng ta, đều là người bị lạc vào hòn đảo này và bị đám cướp rượt đuổi, mọi người đến giúp đỡ anh ta nằm xuống đi, anh ta bị thương khá nặng"
Nghe thế vài người đi đến đỡ Tước Thần nằm xuống đất, Tinh Nhiên thở phào nhẹ nhõm
"May quá, được cứu rồi"
Trưởng làng liền hỏi
"Chúng cháu đã ăn gì chưa? Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/1479120/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.