Sáng hôm sau, ánh nắng chiếu rọi qua rèm cửa, cô nhăn mặt rồi mở mắt dần, chợt thấy cánh tay ai đó đang ôm quanh bụng mình, cô nhìn sang trái thấy anh đang ngủ ngon, đáng lẽ ra cô phải bật ngồi dậy và hét lên la mắng anh một trận vì dám lấn sang chỗ của cô, vừa dám ôm cô ngủ nhưng cô lại không làm thế, cô chợt nghĩ
( Hay anh ta bị bệnh nên dù có làm gì thì mình cũng không tức giận nhỉ?)
Cô sờ nhẹ trán anh ngạc nhiên
( Hửm? Anh ta hết sốt rồi sao?)
Cô lại sờ lên người anh
( Thân nhiệt cũng giảm rồi, nhanh vậy à?)
Anh chợt nhíu mắt dần, cô giật mình rồi nhắm mắt lại giả vờ ngủ
( Trời ơi,mình đang làm gì vậy?Sao mình lại phải giả ngủ chứ?)
Anh mở mắt chợt thấy tay cô đang đặt trên cơ ngực mình
Cô liền giật mình trong khi nhắm mắt giả ngủ, nét mặt đỏ dần.
(Chết, quên rút tay lại rồi, anh ta sẽ hiểu lầm là mình ôm anh ta mất)
Anh bật cười rồi nắm lấy tay Tinh Nhiên đang để trên người mình.
Cô vẫn cố nhắm mắt tự hỏi
( Sao hắn lại nắm tay mình nhỉ?)
Anh vuốt nhẹ lọn tóc bên tai cô, rồi kề xuống hôn nhẹ lên má cô, cô bật gượng chửi thầm anh
( Tên đáng ghét,hắn vừa làm gì trên má mình vậy? Mình chẳng thấy gì hết)
Anh lấy chiếc điện thoại trên bàn rồi ấn gọi đến văn phòng A, nói một giọng nhẹ nhàng
"Alo, A Lục, hôm nay tôi và Tinh Nhiên đi du lịch 3 ngày, phiền anh ghi giấy phép nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/1479112/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.