Mọi chuyện cô đã kể một cách rõ ràng với Sarly, điều mà đã rất lâu về trước cô không thể nào mở miệng nói ra được. Tuy cái chết của Thúy không do cô gây ra nhưng chính cô là người gián tiếp hại cô ấy phải tự tử.
Cô chỉ nghĩ khi nói ra chuyện về Kim Hỏa Thúy sẽ mất bình tĩnh và nhận thấy mình thua kém cô thật sự, nhận thấy gia đình cô ta nợ mình mà thả bà và Hana ra.
Nhưng điều cô không ngờ đến chính là cô ấy lại không còn tiếc sống trên thế gian này. Nỗi buồn suốt 6 năm qua cô không dám hé nữa lời, cô còn nhớ đêm đó ánh mắt của mình khi về mật thất như người mất hồn.
Khi mọi người phát hiện ra xác của Thúy khôn hiểu sao cảm giác sợ hãi đó không còn nữa, mà thay vào đó là một cảm giác xót xa vô cùng.
-Cherry à! Mọi chuyện đã qua rồi cậu đừng nên nhắc lại nữa. Hãy tin mình Thúy sẽ không trách cậu đâu.
Làm sao cô ta không trách chứ, ngay lúc đầu chính cô ta là người muốn cô biến khỏi thế gian này.
Cô ngước mắt lên nhìn Sarly giọng nói nhỏ dần.
-Dù cô ta có hận đi nữa, thì cũng đã là quá khứ. Được, mình sẽ quên nó đi.
Đôi mi dày khẽ khép lại, ánh mắt đau xót khi nhắc lại quá khứ cũng đi vào bóng tối. Đúng, tất cả đã kết thúc.
……………………………
Ngày được ra khỏi cái nơi đen tối này cuối cùng cũng đã tới, mùa đông sắp đến từng đêm lạnh giá thường phá đi giấc ngủ của cô.
Nhiều lúc chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-bang-gia-nu-hoang-cua-bong-dem/1239656/chuong-5.html