Dẫu chưa thấy mặt đối phương nhưng Thời Cảnh tức khắc nhận ra ai rồi, liền cười nhếch mép! Trong tích tắc hắn rút súng bên hông ra đồng thời xoay nhanh cơ thể quay lại định bắn thì họng súng nọ nhanh hơn gấp bội, đã kịp thời bắn sướt qua tay hắn khiến hắn nghiến răng đành buông súng!
Lam Tiễn, vẫn luôn là tay súng thần tốc, cầm chắc súng hướng thẳng tới Mục lão đại và điềm tĩnh nói:
- Cái danh thiện xạ số 1 của tao không phải để đùa đâu! Thật không ngờ khi Mục Thời Cảnh mày lại xuất hiện tại đây! Lần trước tạo sơ suất để mày chạy thoát, giờ thì coi như ông trời có mắt để mày tự sa vào lưới!
Thời Cảnh chụp bàn tay đang chảy máu từng dòng, thầm rủa tên thiếu tướng chết tiệt đó lần nào cũng để lại vết thương trên người hắn, ra điều thản nhiên:
- Tao vừa gặp Quyết Ngọc, bọn tao đã có một cuộc nói chuyện khá vui vẻ.
- Khốn kiếp! Tao đã cảnh cáo mày tránh xa vợ của tạo ra! Đến bao giờ thì thứ đê tiện mày mới chịu buông tha cô ấy?
- Quyết Ngọc là người phụ nữ của tao, việc gì tao phải buông? Mà tối nay thiếu tướng mày không mặc quân phục à, lại còn giả dạng làm một lão đại? Hay mày chán làm cảnh sát chính nghĩa cương trực rồi nên thử cảm giác làm xã hội đen?
- Dù gì tao cũng tốt hơn mày, một tên tội phạm khốn nạn đang khoác lên mình quân phục cảnh sát, với bộ dạng trốn chạy của mày chả hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-60-ngay-gia-lam-vo-doi-truong-dac-nhiem/3738768/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.