Rạng sáng, Quyết Ngọc bị đánh thức bởi âm thanh ồn ào, liền ngồi dậy thấy ai kia đã đắp chăn cho cô rất kỹ. Đêm qua hoan ái cuồng nhiệt, cô trong lòng xấu hổ, thầm nghĩ Lam Tiễn sao không gọi vợ cùng dậy.
Mặc quần áo xong, cô bước ra ngoài, thấy rất nhiều cảnh sát đặc nhiệm đi qua đi lại, liền qua phòng Hiểu Hiểu. Suốt cả đêm ngủ li bì, thằng bé cựa mình tỉnh giấc khi mẹ lay gọi, mới kêu lên: “Mẹ ơi, con đói!”.
Cười nhẹ, Quyết Ngọc bế con trai đi ra ngoài, vừa hay từ xa trông thấy Lam Tiễn trong bộ quân phục bảnh bao, chân mang giày boot da cổ cao, tay cầm súng lục và nói chuyện với cặp đôi Lang - Hổ.
Nhìn dáng vẻ khí soái ngời ngời đó, cô nhớ đêm qua anh mải mê với mình trên giường, vậy mà vẫn dậy từ sớm chỉ huy thuộc cấp, quả nhiên sức lực dồi dào thật!
Chợt, Lam Tiễn hướng mắt đến chỗ vợ đang bế con liền cất súng vào bao da, rất nhanh bước tới và ngồi xổm xuống giơ hai tay ra, cười gọi:
- Hiểu Hiểu, đến đây với ba nào!
Hiểu Hiểu ngơ ngác vài giây, tiếp theo nghe mẹ nói nhỏ vào tai rồi khi mẹ để mình đứng xuống đất, thằng bé chạy ù tới ôm chầm lấy cổ Lam Tiễn.
- Ba! Ba!
Lam Tiễn nghe rõ rồi, là tiếng gọi “ba” thực sự, ngọng nghịu chưa tròn chữ nhưng lại là thanh âm tuyệt vời nhất trên đời, khác xa với lúc nó gọi “ba Tiễn” khi chơi trò cha-con với anh.
Ôm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-60-ngay-gia-lam-vo-doi-truong-dac-nhiem/3732533/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.