Quyết Ngọc, vẫn cái vẻ im lặng lầm lì y hệt lần thẩm vấn năm đó, nhưng đến khi nghe Lam Tiễn phát ra 5 chữ: “Đứa bé tên Hiểu Hiểu... thì tức khắc cô cắt ngang:
- Không liên quan tới anh!
Phản ứng quyết liệt từ cô nàng làm vị thiếu tướng uy phong tiếp tục bất động, tuy đôi mắt lạnh giá mà phản chiếu sự vụn vỡ nào đấy, quả nhiên đứa trẻ đáng yêu ấy không phải máu mủ của anh! Khó chịu, giận dữ cả đau lòng, anh vội cất bước, rất nhanh nghe phía sau tiếng năn nỉ mềm mỏng:
- Lam đội trưởng, người có lỗi với anh là em, muốn bắt hay giày vò thế nào cũng được, nhưng xin anh có thể chờ em 8 năm được không? Ít nhất, hãy để em chăm sóc Hiểu Hiểu đến lúc 10 tuổi, sau đó em nhất định tự đến sở cảnh sát gặp anh.
- Sát thủ tổ chức ngầm, còn mạo danh thân phận tiếp cận sĩ quan cao cấp, ý đồ bất chính, em nghĩ anh sẽ dễ dàng thả em đi, chờ thêm 8 năm ư? Em bớt mơ mộng đi!
Không chỉ bắt giam, mà anh còn muốn giam cầm em cả đời ở bên cạnh anh! Với ý nghĩ tàn nhẫn sâu thẳm trong lòng, Lam Tiễn nhếch mép rời khỏi phòng. Ra bên ngoài, anh thấy Hiểu Hiểu đang chơi đùa với Hoàng Mai, liền tiến đến gân.
-
- Hiểu Hiểu, ba cháu là ai vậy? Nói chú nghe được không?
- Ba? Là cái gì ạ?
- Là người cùng với mẹ sinh ra cháu! Cháu không có ba bên cạnh à? Còn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-60-ngay-gia-lam-vo-doi-truong-dac-nhiem/3726661/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.