Thấm thoắt, thời gian cũng trôi qua mau...
Trong căn nhà nhỏ ở vùng quê heo hút, một đứa bé trai gần hai tuổi đang đuổi theo quả bóng nhựa. Gần đó, người phụ nữ trung niên hiền hậu ngồi may áo, quan sát thằng bé với ánh mắt trìu mến.
Lúc này đang chiều muộn, và cánh cổng rào chằng chịt dây leo mở ra, tức thì bà ta quay qua cười hỏi: “Về rồi à, Tiểu Quyết?".
Khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm, duy có chút sắc sảo lạnh lùng, so với trước đây thì bây giờ trở nên đẹp mặn mà hơn, Quyết Ngọc gật đầu với dì Tiệp, tiếp theo nhìn đến chỗ đứa trẻ vẫn say sưa chơi đùa với quả bóng, dịu dàng gọi:
- Hiểu Hiểu, mẹ về rồi nè!
Hiểu Hiểu lập tức bỏ bóng, chạy ào đến chỗ Quyết Ngọc, ngọng nghịu gọi lớn: “Mẹ ơi!”. Cô đón lấy con trai, để nó sà vào lòng mình, cười hinh hích.
Kể từ 2 năm 8 tháng sau khi rời khỏi Đại Đô, Quyết Ngọc được Five đưa đến tận vùng hẻo lánh này tá túc tại nhà một họ hàng xa là dì Tiệp, người từng nuôi Five lúc nhỏ.
9 tháng sau cô sinh ra đứa con trai, đặt tên Lam Hiểu Dương nhưng chỉ gọi bằng Hiểu Hiểu để tránh người khác biết thằng bé họ Lam! Five giúp Quyết Ngọc làm lý lịch giả để cô đi xin việc làm kiếm tiền nuôi con. (1)
- Cả ngày nay, Hiểu Hiểu ở nhà có ngoan không?
- Có ạ! Con nghe lời mẹ phải ngoan ngoãn, con còn giúp bà dì cho gà ăn nữa đó.
- Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-60-ngay-gia-lam-vo-doi-truong-dac-nhiem/3722756/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.