Trở về thành Long ghé vào một căn dinh thự ngay cạnh phủ hầu tước, tuy không được canh gác như phủ hầu tước nhưng nơi này cũng được bao vây rất nghiêm ngặt, từ trong ra ngoài tất cả đều là lính của quân đoàn một canh giữ.
Tiến vào dinh thự người ra đón Long chính là Đỗ Xuân An vị siêu phàm giả yếu kém hắn đã chiều mộ gần một tháng trước.
Gần một tháng này ông ta và đệ tử đều dấu mình trong dinh thự này không ra ngoài nửa bước, nếu không phải hàng ngày luôn có người dọn dẹp đưa cơm có lẽ Long phải lo lắng không biết hai thầy trò này chết hay chưa.
Khác với căn nhà cũ kỹ trước kia của lão nơi này có hẳn một căn phòng tiếp khách xa hoa không có một hạt bụi, hiển nhiên đây không phải tác phẩm của hai thầy trò nhà này.
Long ngồi tại vị trí của chủ nhân trong phòng khách, bên tay phải chính là Đỗ Xuân An đang có thần sắc vô cùng kích động ánh mắt sùng bái nhìn hắn, tay trái đệ tử Vũ Ngọc Đao của lão lại chỉ đang cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng.
Long đoán rằng đây là do sư phụ của hắn ép hắn cười như vậy.
“Điện hạ! Cảm tạ ngài thời gian qua đã hỗ trợ, tiểu dân thực sự đã thấy được một thế giới mới.”
Đỗ Xuân An thần sắc kích động, liên tục cảm ơn.
Sở dĩ có điều này do Long đã giao cho bọn hắn về kiến thúc toán học sơ cấp, chỉ như vậy thôi. Vốn dĩ Long còn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thep-ma-phap/3048699/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.