Phòng họp rộng lớn nhưng lại không một bóng người khiến Lý Hồng Ngọc có cảm giác lạnh đi. Nàng quan sát một vòng quanh phòng họp.
Tuy đã quá quen thuộc với nơi này nhưng bây giờ nàng cảm thấy căn phòng này trở nên xa lạ hơn nhiều, căn phòng vốn dĩ chỉ có một cái bàn dài bằng đá cùng với mười hai ghế được đặt xung quanh bầy giờ đã trở nên chật chội hơn rất nhiều.
Mười hai ghế xung quanh bàn đá vẫn ở đó, nhưng trong căn phòng đã có nhiều bàn ghế xuất hiện hơn. Những bộ bàn ghế được bố trí xung quanh bàn lớn giữa phòng nhưng bộ bàn ghế này chủ yếu đều rất đơn sơ, thậm chí nàng còn thấy bộ bàn ghế vốn dùng để thưởng trà của mình cũng bị đặt trong này.
Tất cả đều được đặt trong không gian rộng lớn của căn phòng này, có lẽ vì mới hoàn thành cuộc họp xong nên căn phòng này trở nên rất lộn xộn.
Đó là cái gì?
Lý Hồng Ngọc đột nhiên chú ý tới một viên ngọc được đặt ở đầu bàn, viên ngọc trong suốt không có màu nàng thấy được một chút ánh sáng xanh nhạt từ bên trong phát ra.
Một quả cầu tri thức.
Lý Hồng Ngọc tuy không phải siêu phàm giả nhưng người lớn lên từ trong xã hội thượng lưu như nàng đương nhiên được giáo dục về những kiến thức siêu phàm.
Chỉ cần nhìn qua nàng liền có thể nhận ra quả cầu đang đặt phía trước chính là cầu tri thức.
Lý Hông Ngọc giật mình quan sát xung quanh như chột dạ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thep-ma-phap/3048692/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.