Long vẫn ngồi trong phòng làm việc của mình, Hoa Nguyệt Ánh cũng có mặt nhưng nàng vẫn chỉ chậm rãi thưởng thức ly rượu trên tay.
Long không nói gì hắn cầm trên tay mấy tờ giấy chăm chú xem, Linh Uyên lúc này đã xuất hiện bên cạnh chờ đợi.
“Ngươi viết bài hát này.”
Long đặt đống giấy trên tay xuống hỏi.
“Bẩm…bẩm điện hạ đúng vậy.”
Một giọng nói hơi run rẩy, có lẽ mang theo một chút sợ hãi vang lên.
Thì ra trong phòng lúc này không chỉ có ba người, mà còn có một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông này tầm bốn mươi tuổi, mặc trên người bộ đồ khá cao cấp, xem ra ông ta là người khá có tiền.
“Ngài không vừa lòng sao? Vị này là nhạc sĩ số một phương bắc, những bạn nhạc ông ấy viết rất được ưa chuộng trong giới quý tộc.”
Hoa Nguyệt Ánh khó hiểu hỏi.
Mấy ngày trước Long yêu cầu nàng tìm cho hắn một nhạc sĩ, hắn muốn viết một bài hát cổ vũ tinh thần của người dân.
Nàng cũng làm đúng theo yêu cầu của hắn, tìm nhạc sĩ tốt nhất.
Hoa Nguyệt Ánh đã xem qua bài hát được viết, quả thật không thể chê vào đâu được vì thế mới trình lên cho Long vậy mà vị hoàng tử này lại không vừa lòng.
Rốt cuộc hắn muốn bài hát như thế nào.
“Lời nhạc quá hàn lâm, cũng quá hoa mỹ, nội dung ca ngợi quá nhiều quý tộc, nếu dành cho quý tộc nghe thì đúng là rất tốt. Nhưng bài hát này viết cho thường dân, thậm chí là cả nô lệ nghe.”
Câu trả lời của Long khiến Hoa Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thep-ma-phap/1117736/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.